Con người ai cũng sẽ có lúc thấy cô đơn... 2024 | ID: 67046

User ID
158704
Tham gia
7/9/19
Bài viết
700
Like
956
Nơi ở
Hà Nội
TBD
72,947
Xét cho cùng, chúng ta cũng chỉ là những đứa trẻ cô đơn. Chỉ có điều, mỗi người lại cô đơn theo một cách khác nhau.

View attachment 435
Tôi biết rằng, bên trong mỗi con người dù mạnh mẽ đến đâu cũng một hoặc một vài lần cảm thấy lạc lõng, chênh vênh không điểm tựa, lúc mệt mỏi muốn buông thả bản thân một chút, yếu mềm một chút, lại chẳng có ai bên cạnh để bầu bạn. Hoặc đôi khi, đứng giữa dòng người tấp nập qua lại, bỗng thấy mình chỉ bé nhỏ như 1 hạt cát trên xa mạc, dù có biến mất cũng chẳng ai biết đến mà tiếc thương. Hay đơn giản chỉ là không tìm được cảm giác an toàn với chính những người ta yêu mến ... Những lúc ấy, ta mới chợt nhận ra, bản thân cô đơn tới dường nào. Dù cho có trải qua bao vấp ngã, bao cay đắng cuộc đời, tận sâu trong lòng mỗi con người vẫn khao khát được yêu thương nhưng lại sợ hãi không dám mở lòng, nên cứ cuộn tròn trong lớp vỏ bọc không ai có thể chạm tới. Vui, buồn, hờn, tủi với riêng mình.

Xét cho cùng, chúng ta cũng chỉ là những đứa trẻ cô đơn. Chỉ có điều, mỗi người lại cô đơn theo một cách khác nhau.

View attachment 436
Tôi cũng không biết định nghĩa cô đơn thế nào cho đúng. Chỉ biết rằng, vào một buồi chiều cuối tuần ảm đạm, tôi lơ đãng nhìn qua cửa sổ phòng, ngắm nhìn những cơn mưa rồi bất chợt nghĩ về cuộc đời mình, cố gắng lục tung kí ức mong sao kiếm tìm được một bóng hình làm lòng mình ấm lại. Tìm hoài, tìm mãi nhưng vô vọng, thế là tôi nghĩ "Mình đang cô đơn".

Tôi vẫn lao mình vào công việc bằng tất cả nhiệt huyết như thế, vẫn chung nhịp đập rộn ràng với những con người cùng chung lí tưởng, vẫn cười thật nhiều những khi con tim thấy vui. Chỉ là thật thà hơn với cảm xúc của mình, im lặng lúc lạc lõng và để nỗi cô đơn thủ thỉ với tâm can, rằng đâu mới là điều bản thân thật sự mong muốn, để yêu thêm những lúc có bạn bè, có gia đình kề bên.

Chẳng ai bắt chúng ta phải cố tỏ ra mạnh mẽ cả. Vì chúng ta đã mạnh mẽ quá lâu rồi nên bây giờ mới cần dành cho bản thân một khoảng lặng. Hãy cứ thừa nhận rằng mình đang cô đơn đi. Đừng che dấu chúng bằng nụ cười gượng gạo để đêm về lại thao thức lặng nhìn danh sách bạn bè dài bất tận nhưng lại không biết tâm sự với ai, để rồi ôm trọn vào lòng nỗi cô đơn riêng mình mà mệt mỏi gục đầu bên ô cửa.

Cố gắng phủ nhận nó chỉ khiến cho ta ngày càng chìm sâu vào khoảng trống vô vọng của riêng mình. Có người bạn đã nói với tôi: "Nỗi cô đơn chỉ có thể vơi đi khi ta xoa dịu nỗi cô đơn trong lòng người khác. Nghĩa là mở lòng mình và học cách quan tâm." Vậy nên, đừng ngại ngần gì mà cho đi, để yêu thương, để cảm thông, để sẻ chia giữa những tâm hồn đồng điệu.


View attachment 437

Hãy cứ chấp nhận cô đơn như một món quà nhỏ bé mà cuộc sống ban tặng cho ta những khi tâm tình nổi gió. Để khi gió lặng, đất trời lại trong trẻo, bình lặng như một ngày đầu thu tươi mới. Khi dòng chảy yêu thương tràn đầy trong huyết quản, ta biết rằng mình hạnh phúc đến nhường nào, để trân trọng, để gìn giữ.

- Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa. Diễn viên quần chúng.
P/S: Thực tế là mình k cô đơn nhưng nhiều lúc tự nhiên nó cứ cảm thấy như vậy. Vậy nên cứ chọn mỉm cười. Mà cười nhiều thì vẫn cứ là cười 1 mình (Team hay cười giơ tay) :M060:
 
User ID
158704
Tham gia
7/9/19
Bài viết
700
Like
956
Nơi ở
Hà Nội
TBD
72,947
Admin design page qua ps hay code vậy nhỉ? Muốn thả haha vô cái hình hoa phượng nền đen mà không biết thả sao =]] hay báo lỗi để admin sửa lại nhể :))))
Con nên thả haha vào cái nền đen thôi. Cười lên hoa phượng ló héo. Phí của za...Mô phặc
 
Nothing is forever
Thành viên nữ
Thành viên chính thức
Cupid Tim Cún nhồi bông Bông hồng
User ID
198381
Tham gia
26/11/20
Bài viết
448
Like
1,182
Nơi ở
Hà Nội
TBD
29,471
Xét cho cùng, chúng ta cũng chỉ là những đứa trẻ cô đơn. Chỉ có điều, mỗi người lại cô đơn theo một cách khác nhau.

View attachment 435
Tôi biết rằng, bên trong mỗi con người dù mạnh mẽ đến đâu cũng một hoặc một vài lần cảm thấy lạc lõng, chênh vênh không điểm tựa, lúc mệt mỏi muốn buông thả bản thân một chút, yếu mềm một chút, lại chẳng có ai bên cạnh để bầu bạn. Hoặc đôi khi, đứng giữa dòng người tấp nập qua lại, bỗng thấy mình chỉ bé nhỏ như 1 hạt cát trên xa mạc, dù có biến mất cũng chẳng ai biết đến mà tiếc thương. Hay đơn giản chỉ là không tìm được cảm giác an toàn với chính những người ta yêu mến ... Những lúc ấy, ta mới chợt nhận ra, bản thân cô đơn tới dường nào. Dù cho có trải qua bao vấp ngã, bao cay đắng cuộc đời, tận sâu trong lòng mỗi con người vẫn khao khát được yêu thương nhưng lại sợ hãi không dám mở lòng, nên cứ cuộn tròn trong lớp vỏ bọc không ai có thể chạm tới. Vui, buồn, hờn, tủi với riêng mình.

Xét cho cùng, chúng ta cũng chỉ là những đứa trẻ cô đơn. Chỉ có điều, mỗi người lại cô đơn theo một cách khác nhau.

View attachment 436
Tôi cũng không biết định nghĩa cô đơn thế nào cho đúng. Chỉ biết rằng, vào một buồi chiều cuối tuần ảm đạm, tôi lơ đãng nhìn qua cửa sổ phòng, ngắm nhìn những cơn mưa rồi bất chợt nghĩ về cuộc đời mình, cố gắng lục tung kí ức mong sao kiếm tìm được một bóng hình làm lòng mình ấm lại. Tìm hoài, tìm mãi nhưng vô vọng, thế là tôi nghĩ "Mình đang cô đơn".

Tôi vẫn lao mình vào công việc bằng tất cả nhiệt huyết như thế, vẫn chung nhịp đập rộn ràng với những con người cùng chung lí tưởng, vẫn cười thật nhiều những khi con tim thấy vui. Chỉ là thật thà hơn với cảm xúc của mình, im lặng lúc lạc lõng và để nỗi cô đơn thủ thỉ với tâm can, rằng đâu mới là điều bản thân thật sự mong muốn, để yêu thêm những lúc có bạn bè, có gia đình kề bên.

Chẳng ai bắt chúng ta phải cố tỏ ra mạnh mẽ cả. Vì chúng ta đã mạnh mẽ quá lâu rồi nên bây giờ mới cần dành cho bản thân một khoảng lặng. Hãy cứ thừa nhận rằng mình đang cô đơn đi. Đừng che dấu chúng bằng nụ cười gượng gạo để đêm về lại thao thức lặng nhìn danh sách bạn bè dài bất tận nhưng lại không biết tâm sự với ai, để rồi ôm trọn vào lòng nỗi cô đơn riêng mình mà mệt mỏi gục đầu bên ô cửa.

Cố gắng phủ nhận nó chỉ khiến cho ta ngày càng chìm sâu vào khoảng trống vô vọng của riêng mình. Có người bạn đã nói với tôi: "Nỗi cô đơn chỉ có thể vơi đi khi ta xoa dịu nỗi cô đơn trong lòng người khác. Nghĩa là mở lòng mình và học cách quan tâm." Vậy nên, đừng ngại ngần gì mà cho đi, để yêu thương, để cảm thông, để sẻ chia giữa những tâm hồn đồng điệu.


View attachment 437

Hãy cứ chấp nhận cô đơn như một món quà nhỏ bé mà cuộc sống ban tặng cho ta những khi tâm tình nổi gió. Để khi gió lặng, đất trời lại trong trẻo, bình lặng như một ngày đầu thu tươi mới. Khi dòng chảy yêu thương tràn đầy trong huyết quản, ta biết rằng mình hạnh phúc đến nhường nào, để trân trọng, để gìn giữ.

- Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa. Diễn viên quần chúng.
P/S: Thực tế là mình k cô đơn nhưng nhiều lúc tự nhiên nó cứ cảm thấy như vậy. Vậy nên cứ chọn mỉm cười. Mà cười nhiều thì vẫn cứ là cười 1 mình (Team hay cười giơ tay) :M060:
Cô đơn ko phải vì ko có ai bên cạnh.....
 
User ID
4444
Tham gia
2/4/20
Bài viết
1,489
Like
2,653
Nơi ở
Hà Nội
TBD
1,076,462
Èo ơi anh Bảy viết văn hay thế. Y như văn mẫu ý. Cơ mà được của nó anh bẢy à.
Mỗi khi em cảm thấy cô đơn, bất giác vòng tay tự ôm lấy bản thân mình. Mà chả ăn thua gì. Có lẽ rằng em nên chuyển tư thế, chuyển cảnh nhỉ. Em ra đứng đường rồi giang rộng tay ra cho thiên hạ. Xem ai đến ôm mình, anh nhỉ? A thấy được ko?
 
User ID
158704
Tham gia
7/9/19
Bài viết
700
Like
956
Nơi ở
Hà Nội
TBD
72,947
Èo ơi anh Bảy viết văn hay thế. Y như văn mẫu ý. Cơ mà được của nó anh bẢy à.
Mỗi khi em cảm thấy cô đơn, bất giác vòng tay tự ôm lấy bản thân mình. Mà chả ăn thua gì. Có lẽ rằng em nên chuyển tư thế, chuyển cảnh nhỉ. Em ra đứng đường rồi giang rộng tay ra cho thiên hạ. Xem ai đến ôm mình, anh nhỉ? A thấy được ko?
A nghĩ e làm đc nhưng sẽ không được kết quả như mong muốn :))))
 
User ID
158704
Tham gia
7/9/19
Bài viết
700
Like
956
Nơi ở
Hà Nội
TBD
72,947
Nothing is forever
Thành viên nữ
Thành viên chính thức
Cupid Tim Cún nhồi bông Bông hồng
User ID
198381
Tham gia
26/11/20
Bài viết
448
Like
1,182
Nơi ở
Hà Nội
TBD
29,471
Èo ơi anh Bảy viết văn hay thế. Y như văn mẫu ý. Cơ mà được của nó anh bẢy à.
Mỗi khi em cảm thấy cô đơn, bất giác vòng tay tự ôm lấy bản thân mình. Mà chả ăn thua gì. Có lẽ rằng em nên chuyển tư thế, chuyển cảnh nhỉ. Em ra đứng đường rồi giang rộng tay ra cho thiên hạ. Xem ai đến ôm mình, anh nhỉ? A thấy được ko?
Cái ý tưởng đó là phải thực hiện thì mới có kết quả :B96:
 
User ID
4444
Tham gia
2/4/20
Bài viết
1,489
Like
2,653
Nơi ở
Hà Nội
TBD
1,076,462
User ID
158704
Tham gia
7/9/19
Bài viết
700
Like
956
Nơi ở
Hà Nội
TBD
72,947
Hôm nay bác 7 online trễ nhỉ. Về nhà trễ không sợ bị vợ bắt đi bằng Mông vào trước ạh :))))
Ừa em. Bác onl trễ vì bác đợt tới bận sml ở công trường em êii
Bác chẳng sợ gì. Chỉ sợ không còn thở nữa. Đời mất vui em ạ
 
Thành viên nữ
Thành viên chính thức
User ID
186539
Tham gia
13/7/20
Bài viết
49
Like
137
Tuổi
27
TBD
15,520
Xét cho cùng, chúng ta cũng chỉ là những đứa trẻ cô đơn. Chỉ có điều, mỗi người lại cô đơn theo một cách khác nhau.

View attachment 435
Tôi biết rằng, bên trong mỗi con người dù mạnh mẽ đến đâu cũng một hoặc một vài lần cảm thấy lạc lõng, chênh vênh không điểm tựa, lúc mệt mỏi muốn buông thả bản thân một chút, yếu mềm một chút, lại chẳng có ai bên cạnh để bầu bạn. Hoặc đôi khi, đứng giữa dòng người tấp nập qua lại, bỗng thấy mình chỉ bé nhỏ như 1 hạt cát trên xa mạc, dù có biến mất cũng chẳng ai biết đến mà tiếc thương. Hay đơn giản chỉ là không tìm được cảm giác an toàn với chính những người ta yêu mến ... Những lúc ấy, ta mới chợt nhận ra, bản thân cô đơn tới dường nào. Dù cho có trải qua bao vấp ngã, bao cay đắng cuộc đời, tận sâu trong lòng mỗi con người vẫn khao khát được yêu thương nhưng lại sợ hãi không dám mở lòng, nên cứ cuộn tròn trong lớp vỏ bọc không ai có thể chạm tới. Vui, buồn, hờn, tủi với riêng mình.

Xét cho cùng, chúng ta cũng chỉ là những đứa trẻ cô đơn. Chỉ có điều, mỗi người lại cô đơn theo một cách khác nhau.

View attachment 436
Tôi cũng không biết định nghĩa cô đơn thế nào cho đúng. Chỉ biết rằng, vào một buồi chiều cuối tuần ảm đạm, tôi lơ đãng nhìn qua cửa sổ phòng, ngắm nhìn những cơn mưa rồi bất chợt nghĩ về cuộc đời mình, cố gắng lục tung kí ức mong sao kiếm tìm được một bóng hình làm lòng mình ấm lại. Tìm hoài, tìm mãi nhưng vô vọng, thế là tôi nghĩ "Mình đang cô đơn".

Tôi vẫn lao mình vào công việc bằng tất cả nhiệt huyết như thế, vẫn chung nhịp đập rộn ràng với những con người cùng chung lí tưởng, vẫn cười thật nhiều những khi con tim thấy vui. Chỉ là thật thà hơn với cảm xúc của mình, im lặng lúc lạc lõng và để nỗi cô đơn thủ thỉ với tâm can, rằng đâu mới là điều bản thân thật sự mong muốn, để yêu thêm những lúc có bạn bè, có gia đình kề bên.

Chẳng ai bắt chúng ta phải cố tỏ ra mạnh mẽ cả. Vì chúng ta đã mạnh mẽ quá lâu rồi nên bây giờ mới cần dành cho bản thân một khoảng lặng. Hãy cứ thừa nhận rằng mình đang cô đơn đi. Đừng che dấu chúng bằng nụ cười gượng gạo để đêm về lại thao thức lặng nhìn danh sách bạn bè dài bất tận nhưng lại không biết tâm sự với ai, để rồi ôm trọn vào lòng nỗi cô đơn riêng mình mà mệt mỏi gục đầu bên ô cửa.

Cố gắng phủ nhận nó chỉ khiến cho ta ngày càng chìm sâu vào khoảng trống vô vọng của riêng mình. Có người bạn đã nói với tôi: "Nỗi cô đơn chỉ có thể vơi đi khi ta xoa dịu nỗi cô đơn trong lòng người khác. Nghĩa là mở lòng mình và học cách quan tâm." Vậy nên, đừng ngại ngần gì mà cho đi, để yêu thương, để cảm thông, để sẻ chia giữa những tâm hồn đồng điệu.


View attachment 437

Hãy cứ chấp nhận cô đơn như một món quà nhỏ bé mà cuộc sống ban tặng cho ta những khi tâm tình nổi gió. Để khi gió lặng, đất trời lại trong trẻo, bình lặng như một ngày đầu thu tươi mới. Khi dòng chảy yêu thương tràn đầy trong huyết quản, ta biết rằng mình hạnh phúc đến nhường nào, để trân trọng, để gìn giữ.

- Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa. Diễn viên quần chúng.
P/S: Thực tế là mình k cô đơn nhưng nhiều lúc tự nhiên nó cứ cảm thấy như vậy. Vậy nên cứ chọn mỉm cười. Mà cười nhiều thì vẫn cứ là cười 1 mình (Team hay cười giơ tay) :M060:
Cô đơn chứ, nghĩ xem kết thúc 1 ngày làm việc mệt mỏi, trở về nhà với đôi mắt rũ rượi, vẫn là gian phòng ấy, chỉ có ta với ta, không có hơi ấm, không có nụ cười, 1 mình cô đơn trong cái khoảng không ấy, rồi suy nghĩ, rồi buồn vu vơ, thèm 1 cái ôm ghê gớm, bên ngoài thì mưa lất phất, càng làm cho người ta trở nên cô độc, thê lương
 
User ID
158704
Tham gia
7/9/19
Bài viết
700
Like
956
Nơi ở
Hà Nội
TBD
72,947
Cô đơn chứ, nghĩ xem kết thúc 1 ngày làm việc mệt mỏi, trở về nhà với đôi mắt rũ rượi, vẫn là gian phòng ấy, chỉ có ta với ta, không có hơi ấm, không có nụ cười, 1 mình cô đơn trong cái khoảng không ấy, rồi suy nghĩ, rồi buồn vu vơ, thèm 1 cái ôm ghê gớm, bên ngoài thì mưa lất phất, càng làm cho người ta trở nên cô độc, thê lương
Nghe như tận cùng của sự cô đơn ấy. Mình k muốn có cảm giác tiêu cực nên mình luôn tìm cho mình 1 chân lý vượt qua cảm giác đó. Hãy gạ lũ bạn thân đi xõa nhé đằng ấy. Hay làm gì đó nó mất time hơn 1 chút. Khá nhiều cách đó...cố gắng nghiên cứu :D
 

Đăng nhập để hạn chế hiện quảng cáo.

Thành viên có thể xem được nhiều bài "ẩn"

Tạo tài khoản

Nếu bạn chưa có tài khoản, nhấn nút Đăng ký bên dưới.

Đăng nhập

Bạn đã có sẵn 1 tài khoản? Đăng nhập tại đây.

  • TÌM BẠN

Tìm user theo ID

Ngoài Lề

Back
Top Bottom