Đất Sài thành ồn ào náo nhiệt
Cớ làm sao không chỗ chứa tâm ta?
Chút men cay nhớ quê da diết
Hỏi tại sao tâm ta cứ bận lòng
Rót một ly, qua ngày dài mệt mỏi
Tiếp một ly, nhớ vợ, nhớ con
Chén chua cay nhưng lòng ta bình lại
Chén chua cay quên cuộc sống lẻ loi
Cố một mai không sa cơ thất...