Tham dự cuộc thi Bút Tre - Ký ức tuổi thơ và Mẹ 2024 | ID: 86125

Thành viên nữ
Thành viên chính thức
User ID
166825
Tham gia
3/12/19
Bài viết
11
Like
110
Tuổi
34
TBD
232,863
Cùng tác giả:
Mấy hôm nay mưa dầm, ngồi trong nhà nhìn ra cửa sổ đếm từng hạt mưa, xa xa có vài cô cậu nhỏ đội mưa đi học về, em chợt nhớ lại cái tuổi thơ cơ cực của mình. Những ngày tháng tôi luyện nên em của ngày hôm nay, 1 cô gái mạnh mẽ với đôi tay chai sần từ nhỏ.

Em là con thứ trong gia đình có 8 anh chị em, năm lên 1 tuổi em đã sống với bà cố vì ba mẹ phải lên Sài Gòn mưu sinh. Năm tháng trôi qua em sống không gần ba mẹ nhưng đổi lại bà rất thương em, dù bị các dì mấy cậu ăn hiếp nhưng lúc nào cũng có bà bảo bọc chăm sóc, nhưng rồi thời gian, năm em 6 tuổi bà cố mất, em về sống với bà ngoại và dì. Gia đình dì của em có 3 người con gái. Theo đúng vai vế thì em là chị, nhưng họ lớn hơn em nhiều nên lúc đó bị bắt kêu bằng chị. Còn nhỏ nhưng em phải tự mình đi học lúc đó nhà xa phải đi xe đạp em còn nhớ xe ngày nào đi học cũng phải dẫn bộ có hôm phải vá, có hôm thì xì hơi phải bơm. Thấy bạn bè được ba mẹ đưa đón em lại tủi thân, về nhà hỏi ngoại sao bạn bè con có ba mẹ đưa đón còn con thì không có, lúc đó em chỉ biết khóc.

Rồi dần thời gian qua em cũng lên lớp 5, cái tuổi đó đáng lẽ chỉ biết học như những bạn cùng trang lứa, nhưng em thì khác, ở nhờ người ta thì phải làm việc, em ở quê nhà dì trồng vườn quýt và bưởi, sau khi học về là em giặt đồ dọn dẹp nhà, ra vườn mần cỏ, chiều thì chở hèm cho heo rồi về tưới hết 5 bờ quýt. Bây giờ nhớ lại em không hiểu sao lúc đó em có thể phi thường như vậy. 1 cô bé nhỏ xíu xách từng thùng nước ở mương lên tưới cây, thùng hèm cho heo ăn 30 lít, xe đạp thì chóng chân ko tới, phải đẩy bộ, hèm thì nóng thêm nặng nữa, có bữa làm rớt thùng bể, về bị đánh bằng nhánh tre nhỏ vót lại. Lúc được gửi vải về may đồ mới thì bị mấy đứa giành trước, dư lại mới tới mình. Em nhớ lúc đó đi học thích 1 cuốn sách, 1 cây bút mới như bạn bè không mua được, có hôm em qua nhà người bà gần đó chơi với con gái của bà, lúc đó thấy chị giặt đồ em lại phụ giặc rồi phơi luôn, bà thấy vậy cho 5 ngàn, em mừng lắm, từ sau hôm đó cách 3 - 4 hôm em qua nhà giặc đồ dọn dẹp nhà cho bà xong rồi đi học, thời đó kiếm được 5-10 ngàn, em không nghĩ ở tuổi ấy em lại biết đi phụ việc nhà cho người ta kiếm tiền. Lúc đó còn tiền 5 ngàn bằng xu, về nhà em để tiền ở trong túi quần đi học, sau khi xong hết công việc, ăn cơm tắm vào thì không còn nữa, em chỉ biết khóc mà không dám nói với ai, sợ bị la rồi hỏi sao lại có tiền, nghĩ em ăn cắp.

Rồi thời gian cũng trôi qua vài năm, đến kì nghỉ hè em được đón lên sài gòn chơi mấy tháng hè, lúc đó cũng đã lớn năm em học lớp 6, em biết nếu về quê em lại phải sống như vậy, em khóc rất nhiều và nhất quyết không chịu về quê đi học, cuối cùng thì em cũng được nhà để ở lại Sài Gòn và tìm cho em 1 ngôi trường mới, gần gia đình. trong lòng em lúc nào cũng tự trách tại sao mẹ lại không thương bỏ con mình mà đi Sài Gòn bao nhiêu năm, dù cho có khó khăn thì cùng nhau khó khăn . Đến khi lớn lên em mới hiểu được vì cuộc sống để cho con cái sống tốt hơn mẹ mới như vậy, em nhớ 20/10 đầu tiên em để dành được 1 ít tiền chỉ mua cho mẹ được cái bánh kem, em cảm nhận được niềm vui hạnh phúc của gia đình, được nụ cười của mẹ sau bao ngày cực khổ mua bán. Em tự nhủ mỗi 20/10 em sẽ làm được nhiều điều cho mẹ hơn ...

20/10 ngày tôn vinh chị em phụ nữ em gửi lời chúc thân thương tới các mẹ, các chị em bạn bè đồng nghiệp. Riêng với mẹ, con không biết nói gì ngoài gửi đến mẹ lời chúc mạnh khỏe và lời cảm ơn công lao sinh thành của mẹ, nhờ những hy sinh, vất vả của mẹ mà con có được ngày hôm nay, mẹ là người phụ nữ đẹp nhất trong lòng con, dù nhiều lúc con hay ngang bướng cãi lời mẹ, nhưng với con mẹ vẫn luôn là người quan trọng. Chúc mừng mẹ nhân ngày 20/10.

Ngoài trời vẫn âm ỉ mưa, cơm con đã nấu, nhưng cái lưng còng của mẹ vẫn chưa gánh hàng về nhà. Mẹ ơi, mẹ có mắc mưa không?
 
User ID
233660
Tham gia
23/5/22
Bài viết
247
Like
915
TBD
87,734
Mẹ luôn là điều gì đó thiêng liêng nhất trong lòng mỗi người con.
Mấy hôm nay mưa dầm, ngồi trong nhà nhìn ra cửa sổ đếm từng hạt mưa, xa xa có vài cô cậu nhỏ đội mưa đi học về, em chợt nhớ lại cái tuổi thơ cơ cực của mình. Những ngày tháng tôi luyện nên em của ngày hôm nay, 1 cô gái mạnh mẽ với đôi tay chai sần từ nhỏ.

Em là con thứ trong gia đình có 8 anh chị em, năm lên 1 tuổi em đã sống với bà cố vì ba mẹ phải lên Sài Gòn mưu sinh. Năm tháng trôi qua em sống không gần ba mẹ nhưng đổi lại bà rất thương em, dù bị các dì mấy cậu ăn hiếp nhưng lúc nào cũng có bà bảo bọc chăm sóc, nhưng rồi thời gian, năm em 6 tuổi bà cố mất, em về sống với bà ngoại và dì. Gia đình dì của em có 3 người con gái. Theo đúng vai vế thì em là chị, nhưng họ lớn hơn em nhiều nên lúc đó bị bắt kêu bằng chị. Còn nhỏ nhưng em phải tự mình đi học lúc đó nhà xa phải đi xe đạp em còn nhớ xe ngày nào đi học cũng phải dẫn bộ có hôm phải vá, có hôm thì xì hơi phải bơm. Thấy bạn bè được ba mẹ đưa đón em lại tủi thân, về nhà hỏi ngoại sao bạn bè con có ba mẹ đưa đón còn con thì không có, lúc đó em chỉ biết khóc.

Rồi dần thời gian qua em cũng lên lớp 5, cái tuổi đó đáng lẽ chỉ biết học như những bạn cùng trang lứa, nhưng em thì khác, ở nhờ người ta thì phải làm việc, em ở quê nhà dì trồng vườn quýt và bưởi, sau khi học về là em giặt đồ dọn dẹp nhà, ra vườn mần cỏ, chiều thì chở hèm cho heo rồi về tưới hết 5 bờ quýt. Bây giờ nhớ lại em không hiểu sao lúc đó em có thể phi thường như vậy. 1 cô bé nhỏ xíu xách từng thùng nước ở mương lên tưới cây, thùng hèm cho heo ăn 30 lít, xe đạp thì chóng chân ko tới, phải đẩy bộ, hèm thì nóng thêm nặng nữa, có bữa làm rớt thùng bể, về bị đánh bằng nhánh tre nhỏ vót lại. Lúc được gửi vải về may đồ mới thì bị mấy đứa giành trước, dư lại mới tới mình. Em nhớ lúc đó đi học thích 1 cuốn sách, 1 cây bút mới như bạn bè không mua được, có hôm em qua nhà người bà gần đó chơi với con gái của bà, lúc đó thấy chị giặt đồ em lại phụ giặc rồi phơi luôn, bà thấy vậy cho 5 ngàn, em mừng lắm, từ sau hôm đó cách 3 - 4 hôm em qua nhà giặc đồ dọn dẹp nhà cho bà xong rồi đi học, thời đó kiếm được 5-10 ngàn, em không nghĩ ở tuổi ấy em lại biết đi phụ việc nhà cho người ta kiếm tiền. Lúc đó còn tiền 5 ngàn bằng xu, về nhà em để tiền ở trong túi quần đi học, sau khi xong hết công việc, ăn cơm tắm vào thì không còn nữa, em chỉ biết khóc mà không dám nói với ai, sợ bị la rồi hỏi sao lại có tiền, nghĩ em ăn cắp.

Rồi thời gian cũng trôi qua vài năm, đến kì nghỉ hè em được đón lên sài gòn chơi mấy tháng hè, lúc đó cũng đã lớn năm em học lớp 6, em biết nếu về quê em lại phải sống như vậy, em khóc rất nhiều và nhất quyết không chịu về quê đi học, cuối cùng thì em cũng được nhà để ở lại Sài Gòn và tìm cho em 1 ngôi trường mới, gần gia đình. trong lòng em lúc nào cũng tự trách tại sao mẹ lại không thương bỏ con mình mà đi Sài Gòn bao nhiêu năm, dù cho có khó khăn thì cùng nhau khó khăn . Đến khi lớn lên em mới hiểu được vì cuộc sống để cho con cái sống tốt hơn mẹ mới như vậy, em nhớ 20/10 đầu tiên em để dành được 1 ít tiền chỉ mua cho mẹ được cái bánh kem, em cảm nhận được niềm vui hạnh phúc của gia đình, được nụ cười của mẹ sau bao ngày cực khổ mua bán. Em tự nhủ mỗi 20/10 em sẽ làm được nhiều điều cho mẹ hơn ...

20/10 ngày tôn vinh chị em phụ nữ em gửi lời chúc thân thương tới các mẹ, các chị em bạn bè đồng nghiệp. Riêng với mẹ, con không biết nói gì ngoài gửi đến mẹ lời chúc mạnh khỏe và lời cảm ơn công lao sinh thành của mẹ, nhờ những hy sinh, vất vả của mẹ mà con có được ngày hôm nay, mẹ là người phụ nữ đẹp nhất trong lòng con, dù nhiều lúc con hay ngang bướng cãi lời mẹ, nhưng với con mẹ vẫn luôn là người quan trọng. Chúc mừng mẹ nhân ngày 20/10.

Ngoài trời vẫn âm ỉ mưa, cơm con đã nấu, nhưng cái lưng còng của mẹ vẫn chưa gánh hàng về nhà. Mẹ ơi, mẹ có mắc mưa không?
 
Thành viên nữ
Thành viên chính thức
User ID
151788
Tham gia
21/6/19
Bài viết
8
Like
7
Tuổi
23
TBD
14,298
Lúc nhỏ mình cũng cơ cực nên hiểu cảm giác này :(((
 
User ID
4444
Tham gia
2/4/20
Bài viết
1,461
Like
2,634
Nơi ở
Hà Nội
TBD
1,040,348

Bambi

Đọc bài bạn mình thật sự xúc động. Cảm ơn bạn.
 
User ID
9999
Tham gia
16/4/21
Bài viết
777
Like
1,545
TBD
746,321
Đôi khi sự đấu tranh luôn cần phải có trong cuộc sống. Nếu cuộc sống trôi qua thật suôn sẻ, chúng ta sẽ không hiểu được cuộc sống, không có được bản lĩnh, nghị lực như chúng ta cần phải có, cuộc sống thật công bằng, không phải vô cớ mà mọi điều xảy đến với ta1500++ những câu nói hay về cuộc sống làm thay đổi cuộc đờiThis article is referenced content from https://chanhtuoi.com - 1500++ những câu nói hay về cuộc sống làm thay đổi cuộc đời
 
Thành viên nữ
Thành viên chính thức
User ID
166825
Tham gia
3/12/19
Bài viết
11
Like
110
Tuổi
34
TBD
232,863
Cảm ơn mọi người ạ.
 
Thành viên nữ
Thành viên chính thức
User ID
229164
Tham gia
8/3/22
Bài viết
3
Like
11
Tuổi
33
TBD
10,059
Ủng hộ chị, chuyện của chị giống như đang kể về cuộc đời cơ cực của em.
 

Đăng nhập để hạn chế hiện quảng cáo.

Thành viên có thể xem được nhiều bài "ẩn"

Tạo tài khoản

Nếu bạn chưa có tài khoản, nhấn nút Đăng ký bên dưới.

Đăng nhập

Bạn đã có sẵn 1 tài khoản? Đăng nhập tại đây.

  • TÌM BẠN

Tìm user theo ID

Ngoài Lề

Tìm bạn

Back
Top Bottom