Trầm cảm 2024 | ID: 69569

Thành viên nữ
Thành viên chính thức
User ID
196893
Tham gia
9/11/20
Bài viết
425
Like
784
TBD
319,288
Trước giờ nghe trầm cảm, nhưng chưa bao giờ thực sự trải qua hay nghĩ gì về nó. Vẫn nghĩ đó là chuyện của một ai đó, một người nào đó trên mảnh đất lắm người nhiều ma này.
Rồi nó ập đến như cơn lũ
Vẫn tưởng mình đã có sự chuẩn bị tinh thần từ bao lâu nay. Vẫn tưởng lòng mình chai sạn rồi. Nhưng khi đối mặt với sự thật nghiệt ngã, nó đã quật ngã mình không thương xót.
cảm giác ngày bận rộn điên cuồng và đêm đến nước mắt rơi ướt gối, cảm giác muốn tự tử, muốn làm mình thật đau để tỉnh lại mà bất lực. Mình biết mình không ổn. Thật sự không ổn tí nào. Đôi khi tự hỏi cái nào sẽ đau hơn khi tìm đến cái chết, bản thân mình, gia đình mình hay ai?
đôi lúc mình cảm thấy không thở nỗi. Việc hít thở không cũng làm mình đau. Việc mở mắt mỗi sáng, mĩm cười và bảo mình ổn với mọi người, phải sống kiên cường làm mình gục ngã.
Và rồi mình tự vượt qua. Mình vẫn luôn biết không ai có thể cứu mình nếu mình không tự cứu mình. Dịch bệnh, chẳng bv nào để mình có thể đi. Bạn bè mình không thể nói, và có nói thì không thể lặp lại cùng câu chuyện cho vài ngày, dăm ba ngày, nữa tháng. Chính vì vậy mà mình tự nhủ phải kiên cường, phải chấp nhận và sống với hiện thực nghiệt ngã. Học cả cách bao dung và học cách chấp nhận một tương lai bấp bênh nhưng mình có thể tồn tại. Đôi khi trong đêm đen mình vẫn quay quắt với nỗi đau, mình vẫn mất ngủ nhưng đã có thể ngủ nhiều hơn. Mình có thể không nghĩ về cái chết.
trầm cảm có thể đến với bất kỳ ai. Người kiêu kỳ nhất cho đến người bình thường nhất. Hãy sống vì mình và hãy mạnh mẽ đối mặt với bản thân mình.
 
User ID
161067
Tham gia
6/10/19
Bài viết
42
Like
3
Tuổi
30
TBD
0
b lên nghĩ về những điều tích cực, hoặc hãy nhìn những mảnh đời trong bệnh viện ung thư ấy, họ cố giành giật sự sống mặc dù nó gần như bằng không. Mạnh mẽ lên nha bạn, hài lòng với những thứ mình đang có, sống thật vui vẻ , sống một cuộc đời không hối hận
 
User ID
4444
Tham gia
2/4/20
Bài viết
1,461
Like
2,633
Nơi ở
Hà Nội
TBD
1,040,348
Cái gì không giết chết mình sẽ khiến mình mạnh mẽ, phải ko? À chắc cũng còn tùy.
Qua câu chuyện của bác có thể thấy rằng trầm cảm là loại bệnh có thể gặp ở bất kỳ ai, bất kỳ lứa tuổi nào. Bất kỳ điều gì cũng có thể làm chúng ta trầm cảm được kể cả việc soát lỗi chính tả :smh_56:
Tại sao vậy? Có phải ta vô minh và chấp trước những sân si không bác @mindsev7n ?
Này là tâm bệnh thì chỉ có chữa bằng liệu pháp tinh thần - tự chữa lành bằng phương pháp THỞ. Hãy thở đi, còn thở là biết mình còn sống.:B38:
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
User ID
158588
Tham gia
6/9/19
Bài viết
18
Like
17
Tuổi
31
TBD
0
Ai dồi cũng phải trầm cảm thôi :D
Mà đa số thấy những ng vượt qua đc đều sẽ phát triển đc bản thân hơn á, cố gắng lên bạn.
Còn thở là còn gỡ :B38:
 
Nothing is forever
Thành viên nữ
Thành viên chính thức
Cupid Tim Cún nhồi bông Bông hồng
User ID
198381
Tham gia
26/11/20
Bài viết
448
Like
1,182
Nơi ở
Hà Nội
TBD
29,471
Cái gì không giết chết mình sẽ khiến mình mạnh mẽ, phải ko? À chắc cũng còn tùy.
Qua câu chuyện của bác có thể thấy rằng trầm cảm là loại bệnh có thể gặp ở bất kỳ ai, bất kỳ lứa tuổi nào. Bất kỳ điều gì cũng có thể làm chúng ta trầm cảm được kể cả việc soát lỗi chính tả :smh_56:
Tại sao vậy? Có phải ta vô minh và chấp trước những sân si không bác @mindsev7n ?
Này là tâm bệnh thì chỉ có chữa bằng liệu pháp tinh thần - tự chữa lành bằng phương pháp THỞ. Hãy thở đi, còn thở là biết mình còn sống.:B38:
Cute như cậu có bao giờ thấy trầm cảm chưa ^^
 
Nothing is forever
Thành viên nữ
Thành viên chính thức
Cupid Tim Cún nhồi bông Bông hồng
User ID
198381
Tham gia
26/11/20
Bài viết
448
Like
1,182
Nơi ở
Hà Nội
TBD
29,471
Trước giờ nghe trầm cảm, nhưng chưa bao giờ thực sự trải qua hay nghĩ gì về nó. Vẫn nghĩ đó là chuyện của một ai đó, một người nào đó trên mảnh đất lắm người nhiều ma này.
Rồi nó ập đến như cơn lũ
Vẫn tưởng mình đã có sự chuẩn bị tinh thần từ bao lâu nay. Vẫn tưởng lòng mình chai sạn rồi. Nhưng khi đối mặt với sự thật nghiệt ngã, nó đã quật ngã mình không thương xót.
cảm giác ngày bận rộn điên cuồng và đêm đến nước mắt rơi ướt gối, cảm giác muốn tự tử, muốn làm mình thật đau để tỉnh lại mà bất lực. Mình biết mình không ổn. Thật sự không ổn tí nào. Đôi khi tự hỏi cái nào sẽ đau hơn khi tìm đến cái chết, bản thân mình, gia đình mình hay ai?
đôi lúc mình cảm thấy không thở nỗi. Việc hít thở không cũng làm mình đau. Việc mở mắt mỗi sáng, mĩm cười và bảo mình ổn với mọi người, phải sống kiên cường làm mình gục ngã.
Và rồi mình tự vượt qua. Mình vẫn luôn biết không ai có thể cứu mình nếu mình không tự cứu mình. Dịch bệnh, chẳng bv nào để mình có thể đi. Bạn bè mình không thể nói, và có nói thì không thể lặp lại cùng câu chuyện cho vài ngày, dăm ba ngày, nữa tháng. Chính vì vậy mà mình tự nhủ phải kiên cường, phải chấp nhận và sống với hiện thực nghiệt ngã. Học cả cách bao dung và học cách chấp nhận một tương lai bấp bênh nhưng mình có thể tồn tại. Đôi khi trong đêm đen mình vẫn quay quắt với nỗi đau, mình vẫn mất ngủ nhưng đã có thể ngủ nhiều hơn. Mình có thể không nghĩ về cái chết.
trầm cảm có thể đến với bất kỳ ai. Người kiêu kỳ nhất cho đến người bình thường nhất. Hãy sống vì mình và hãy mạnh mẽ đối mặt với bản thân mình.
Đúng là trầm cảm có thể đến với bất kỳ ai và đến vào lúc ko ngờ nhất. Bản thân mình đã bị trầm cảm vào cái khoảng thời gian mà đến giờ nghĩ lại thì đó là những năm tháng tươi đẹp nhất. Mình thường hay cắt tay và nghĩ đến cái chết. Rồi mình đã tự tử nhưng ko thành. Nhưng vì chết ko đc nên mình đã quyết tâm phải sống 1 cuộc đời đáng để sống. Sau ngày đó cs củ mình trải qua khá nhiều thăng trầm nhưng lúc nào cũng có niềm tin để vượt qua.
Mình nghĩ là bản thân nên sống thật với chính mình. Buồn thì cứ khóc 1 trận cho nhẹ lòng.
 
User ID
4444
Tham gia
2/4/20
Bài viết
1,461
Like
2,633
Nơi ở
Hà Nội
TBD
1,040,348
Cute như cậu có bao giờ thấy trầm cảm chưa ^^
Rồi và sẽ Nếu Hà Nội tiếp tục giãn cách thêm 14 ngày. Thì có thể mình sẽ được lên báo với tiêu đề NAM THANH NIÊN CẦM ĐẦU NHÓM NỔI LOẠN KHU VỰC ĐỊNH CÔNG GÂY RỐI KHU PHỐ. Trong đó mình với vai trò chính là người làm chứng :smh_56:
 
User ID
4444
Tham gia
2/4/20
Bài viết
1,461
Like
2,633
Nơi ở
Hà Nội
TBD
1,040,348
Đúng là trầm cảm có thể đến với bất kỳ ai và đến vào lúc ko ngờ nhất. Bản thân mình đã bị trầm cảm vào cái khoảng thời gian mà đến giờ nghĩ lại thì đó là những năm tháng tươi đẹp nhất. Mình thường hay cắt tay và nghĩ đến cái chết. Rồi mình đã tự tử nhưng ko thành. Nhưng vì chết ko đc nên mình đã quyết tâm phải sống 1 cuộc đời đáng để sống. Sau ngày đó cs củ mình trải qua khá nhiều thăng trầm nhưng lúc nào cũng có niềm tin để vượt qua.
Mình nghĩ là bản thân nên sống thật với chính mình. Buồn thì cứ khóc 1 trận cho nhẹ lòng.
:B89:
 
Nothing is forever
Thành viên nữ
Thành viên chính thức
Cupid Tim Cún nhồi bông Bông hồng
User ID
198381
Tham gia
26/11/20
Bài viết
448
Like
1,182
Nơi ở
Hà Nội
TBD
29,471
Rồi và sẽ Nếu Hà Nội tiếp tục giãn cách thêm 14 ngày. Thì có thể mình sẽ được lên báo với tiêu đề NAM THANH NIÊN CẦM ĐẦU NHÓM NỔI LOẠN KHU VỰC ĐỊNH CÔNG GÂY RỐI KHU PHỐ. Trong đó mình với vai trò chính là người làm chứng :smh_56:
Bản lĩnh quá trời (°_°). Ban đầu còn tưởng cầm đầu đội thông chốt :))) cơ mà làm chứng còn gan hơn nữa;)). Livestream luôn chứ ( ko có icoin thấy xa cách quá :(()
 
Thành viên nữ
Moderator
Thành viên chính thức
User ID
210141
Tham gia
24/4/21
Bài viết
1,040
Like
3,414
TBD
2,711,313
Rồi và sẽ Nếu Hà Nội tiếp tục giãn cách thêm 14 ngày. Thì có thể mình sẽ được lên báo với tiêu đề NAM THANH NIÊN CẦM ĐẦU NHÓM NỔI LOẠN KHU VỰC ĐỊNH CÔNG GÂY RỐI KHU PHỐ. Trong đó mình với vai trò chính là người làm chứng :smh_56:
Cầm chắc là lên báo rồi...Chuẩn bị visual cho ngon nghẻ nha!
 
Thành viên nữ
Moderator
Thành viên chính thức
User ID
210141
Tham gia
24/4/21
Bài viết
1,040
Like
3,414
TBD
2,711,313
Đúng là trầm cảm có thể đến với bất kỳ ai và đến vào lúc ko ngờ nhất. Bản thân mình đã bị trầm cảm vào cái khoảng thời gian mà đến giờ nghĩ lại thì đó là những năm tháng tươi đẹp nhất. Mình thường hay cắt tay và nghĩ đến cái chết. Rồi mình đã tự tử nhưng ko thành. Nhưng vì chết ko đc nên mình đã quyết tâm phải sống 1 cuộc đời đáng để sống. Sau ngày đó cs củ mình trải qua khá nhiều thăng trầm nhưng lúc nào cũng có niềm tin để vượt qua.
Mình nghĩ là bản thân nên sống thật với chính mình. Buồn thì cứ khóc 1 trận cho nhẹ lòng.
:smh_13::smh_13::smh_13:
 
User ID
4444
Tham gia
2/4/20
Bài viết
1,461
Like
2,633
Nơi ở
Hà Nội
TBD
1,040,348
Cuộc đời có bao lâu đâu mà HỜ HỮNG
Thành viên chính thức
Cún nhồi bông Rượu
User ID
192306
Tham gia
16/9/20
Bài viết
311
Like
572
Nơi ở
Hà Nội
TBD
13,831
Trước giờ nghe trầm cảm, nhưng chưa bao giờ thực sự trải qua hay nghĩ gì về nó. Vẫn nghĩ đó là chuyện của một ai đó, một người nào đó trên mảnh đất lắm người nhiều ma này.
Rồi nó ập đến như cơn lũ
Vẫn tưởng mình đã có sự chuẩn bị tinh thần từ bao lâu nay. Vẫn tưởng lòng mình chai sạn rồi. Nhưng khi đối mặt với sự thật nghiệt ngã, nó đã quật ngã mình không thương xót.
cảm giác ngày bận rộn điên cuồng và đêm đến nước mắt rơi ướt gối, cảm giác muốn tự tử, muốn làm mình thật đau để tỉnh lại mà bất lực. Mình biết mình không ổn. Thật sự không ổn tí nào. Đôi khi tự hỏi cái nào sẽ đau hơn khi tìm đến cái chết, bản thân mình, gia đình mình hay ai?
đôi lúc mình cảm thấy không thở nỗi. Việc hít thở không cũng làm mình đau. Việc mở mắt mỗi sáng, mĩm cười và bảo mình ổn với mọi người, phải sống kiên cường làm mình gục ngã.
Và rồi mình tự vượt qua. Mình vẫn luôn biết không ai có thể cứu mình nếu mình không tự cứu mình. Dịch bệnh, chẳng bv nào để mình có thể đi. Bạn bè mình không thể nói, và có nói thì không thể lặp lại cùng câu chuyện cho vài ngày, dăm ba ngày, nữa tháng. Chính vì vậy mà mình tự nhủ phải kiên cường, phải chấp nhận và sống với hiện thực nghiệt ngã. Học cả cách bao dung và học cách chấp nhận một tương lai bấp bênh nhưng mình có thể tồn tại. Đôi khi trong đêm đen mình vẫn quay quắt với nỗi đau, mình vẫn mất ngủ nhưng đã có thể ngủ nhiều hơn. Mình có thể không nghĩ về cái chết.
trầm cảm có thể đến với bất kỳ ai. Người kiêu kỳ nhất cho đến người bình thường nhất. Hãy sống vì mình và hãy mạnh mẽ đối mặt với bản thân mình.
Nằm đêm anh cứ thương em
Rơi nghiêng nước mắt một đêm gối nằm
......
(Xuân Diệu)
 
User ID
179370
Tham gia
5/4/20
Bài viết
65
Like
63
Nơi ở
Tp hcm
TBD
0
Trước giờ nghe trầm cảm, nhưng chưa bao giờ thực sự trải qua hay nghĩ gì về nó. Vẫn nghĩ đó là chuyện của một ai đó, một người nào đó trên mảnh đất lắm người nhiều ma này.
Rồi nó ập đến như cơn lũ
Vẫn tưởng mình đã có sự chuẩn bị tinh thần từ bao lâu nay. Vẫn tưởng lòng mình chai sạn rồi. Nhưng khi đối mặt với sự thật nghiệt ngã, nó đã quật ngã mình không thương xót.
cảm giác ngày bận rộn điên cuồng và đêm đến nước mắt rơi ướt gối, cảm giác muốn tự tử, muốn làm mình thật đau để tỉnh lại mà bất lực. Mình biết mình không ổn. Thật sự không ổn tí nào. Đôi khi tự hỏi cái nào sẽ đau hơn khi tìm đến cái chết, bản thân mình, gia đình mình hay ai?
đôi lúc mình cảm thấy không thở nỗi. Việc hít thở không cũng làm mình đau. Việc mở mắt mỗi sáng, mĩm cười và bảo mình ổn với mọi người, phải sống kiên cường làm mình gục ngã.
Và rồi mình tự vượt qua. Mình vẫn luôn biết không ai có thể cứu mình nếu mình không tự cứu mình. Dịch bệnh, chẳng bv nào để mình có thể đi. Bạn bè mình không thể nói, và có nói thì không thể lặp lại cùng câu chuyện cho vài ngày, dăm ba ngày, nữa tháng. Chính vì vậy mà mình tự nhủ phải kiên cường, phải chấp nhận và sống với hiện thực nghiệt ngã. Học cả cách bao dung và học cách chấp nhận một tương lai bấp bênh nhưng mình có thể tồn tại. Đôi khi trong đêm đen mình vẫn quay quắt với nỗi đau, mình vẫn mất ngủ nhưng đã có thể ngủ nhiều hơn. Mình có thể không nghĩ về cái chết.
trầm cảm có thể đến với bất kỳ ai. Người kiêu kỳ nhất cho đến người bình thường nhất. Hãy sống vì mình và hãy mạnh mẽ đối mặt với bản thân mình.
Qua cơn bỉ cực tới hồi thái lai... Rồi trải qua nó, khi nghĩ lại những ngày khổ cực cũng có ý nghĩa riêng, người ta lại yêu nó... trải qua rồi, mình nghiệm chứng được nhiều hơn, suy nghĩ về cuộc đời thấy đơn giản hơn, mọi chuyện đều xảy ra vì vốn dĩ nó phải như vậy nên ko bấu víu, bớt đi chấp trước.

Nhiều người thấy được nhưng, Cuộc đời luôn phải đánh đổi, được cái này sẽ mất cái kia... người cô đơn nhất cũng là người tự do nhất vậy. Mà bản tính con người lại hay quên nên mãi rơi vào nổi khổ trầm luân.
 

Đăng nhập để hạn chế hiện quảng cáo.

Thành viên có thể xem được nhiều bài "ẩn"

Tạo tài khoản

Nếu bạn chưa có tài khoản, nhấn nút Đăng ký bên dưới.

Đăng nhập

Bạn đã có sẵn 1 tài khoản? Đăng nhập tại đây.

  • TÌM BẠN

Tìm user theo ID

Ngoài Lề

Tìm bạn

Back
Top Bottom