Tâm sự người đàn ông! 2024 | ID: 383968

User ID
275361
Tham gia
29/6/23
Bài viết
0
Like
31
TBD
0
  • Chủ đề Tác giả
  • #1
Chào các bạn,

Mục đích mình đăng bài ở đây là mong muốn tâm sự với mình. Welcome các bình luận nghiêm túc :), cũng hi vọng bài đọc có ích với những người “đang hoặc sắp” rơi vào hoàn cảnh như mình.
Mình là nam 40t, đã ly dị và có 1 “người tình kiếp trước”. Sự việc xảy hả đã lâu nhưng mình vẫn còn cảm giác buồn và như đang mắc kẹt trong một tình huống không lối thoát.

Trước đây, mình là người sống trong gia đình hạnh phúc với ba mẹ, được sự yêu thương chăm sóc và mình cũng phấn đấu nhiều để không phụ lòng họ. Sau khi học hành xong thì mình đi làm với một công việc khá tốt trong ngành bưu chính-viễn thông. Rồi thì mình cũng mua đất và cất nhà báo hiếu cha mẹ mặc dù có mang nợ. Mọi sự của mình từ năm trước 30 tuổi hầu như rất dễ dàng và thuận lợi.

Rồi một ngày nọ mình vô tình gặp người con gái ở nhà sách và mình nhận ra đây là người mình cần trong cuộc đời (tuy khá cảm tính nhưng chắc là duyên số). Mình tiếp cận và tiến hành mọi kế hoạch để rước nàng về dinh. Nhưng đời trớ trêu thay mình chủ động bao nhiêu thì cô nàng lại càng suy diễn để ghen tuông bấy nhiêu (với nhiều kiểu suy luận như anh đã cưa cẩm bao người kiểu vậy rồi? Anh dạn dĩ thế thì chắc rất lăng nhăng…). Thôi thì mình cũng bỏ qua vì nghĩ rằng thương mới ghen. Mọi sự bắt đầu từ đây, từ khi yêu nhau cho đến sau khi cưới thì cái sự ghen tuông đó ngày càng to, sự tin tưởng lẫn nhau đã bị sói mòn (vì người ghen và bị ghen đều trượt dốc lòng tin với nhau). Rồi dần dà sui gia 2 nhà bị lôi kéo vào từng câu chuyện. Đến khi có con thì sự việc càng ngày càng tệ, khi cos chuyện là vợ lại ôm con về nhà bên ngoại. Sự bất mãn của 2 bên ngày càng lớn, gây nhiều thiệt hại cho các bên. Rồi chir sau 3 năm lấy vợ thì ba mình bệnh ung thư rồi mất. Mình cũng cố gắng thật nhiều để vùng vén gia đình nhưng sự việc không như ý muốn. Vào mùa dịch COVID thì sự việc càng tệ hơn khi vợ và gia đình còn lại của mình sống cùng nhau. Mâu thuẫn ngày càng lớn đến nỗi mẹ mình lâm bệnh, rồi đến năm ngoái cũng mất luôn. Mình nhận thấy cuộc đời xuống dốc không phanh từ một gia đình như vậy nên quyết định không muốn chung sống nữa và ly dị. Mình vẫn trợ cấp hằng tháng và thăm con, con rất yêu ba nó và luôn muốn được ba thăm nom. Mình thấy rất có lỗi nếu tìm thêm người để yêu trong khi đứa con đang chịu nhiều nỗi buồn như thế, thật sự thấy bế tắc trong mối quan hệ này quá.

Sự việc tưởng đã xong thì đứa em trong gia đình lại nghe lời vợ nó giành tài sản với mình vì ba mẹ mất ko để di chúc. Mình cách nó tới 17 tuổi, nhà mới mình xây cho ba mẹ thì nó còn chưa biết đi xe đạp. Bao nhiêu thứ nó tới cùng một lúc…

Bài viết đã dài mình xin dừng lại. Mong nhận comment giao lưu từ các bạn.

Xin cảm ơn.
 
Thành viên nữ
Moderator
Thành viên chính thức
User ID
122773
Tham gia
15/6/18
Bài viết
351
Like
975
Nơi ở
Cần thơ
TBD
1,013,988
Chào các bạn,

Mục đích mình đăng bài ở đây là mong muốn tâm sự với mình. Welcome các bình luận nghiêm túc :), cũng hi vọng bài đọc có ích với những người “đang hoặc sắp” rơi vào hoàn cảnh như mình.
Mình là nam 40t, đã ly dị và có 1 “người tình kiếp trước”. Sự việc xảy hả đã lâu nhưng mình vẫn còn cảm giác buồn và như đang mắc kẹt trong một tình huống không lối thoát.

Trước đây, mình là người sống trong gia đình hạnh phúc với ba mẹ, được sự yêu thương chăm sóc và mình cũng phấn đấu nhiều để không phụ lòng họ. Sau khi học hành xong thì mình đi làm với một công việc khá tốt trong ngành bưu chính-viễn thông. Rồi thì mình cũng mua đất và cất nhà báo hiếu cha mẹ mặc dù có mang nợ. Mọi sự của mình từ năm trước 30 tuổi hầu như rất dễ dàng và thuận lợi.

Rồi một ngày nọ mình vô tình gặp người con gái ở nhà sách và mình nhận ra đây là người mình cần trong cuộc đời (tuy khá cảm tính nhưng chắc là duyên số). Mình tiếp cận và tiến hành mọi kế hoạch để rước nàng về dinh. Nhưng đời trớ trêu thay mình chủ động bao nhiêu thì cô nàng lại càng suy diễn để ghen tuông bấy nhiêu (với nhiều kiểu suy luận như anh đã cưa cẩm bao người kiểu vậy rồi? Anh dạn dĩ thế thì chắc rất lăng nhăng…). Thôi thì mình cũng bỏ qua vì nghĩ rằng thương mới ghen. Mọi sự bắt đầu từ đây, từ khi yêu nhau cho đến sau khi cưới thì cái sự ghen tuông đó ngày càng to, sự tin tưởng lẫn nhau đã bị sói mòn (vì người ghen và bị ghen đều trượt dốc lòng tin với nhau). Rồi dần dà sui gia 2 nhà bị lôi kéo vào từng câu chuyện. Đến khi có con thì sự việc càng ngày càng tệ, khi cos chuyện là vợ lại ôm con về nhà bên ngoại. Sự bất mãn của 2 bên ngày càng lớn, gây nhiều thiệt hại cho các bên. Rồi chir sau 3 năm lấy vợ thì ba mình bệnh ung thư rồi mất. Mình cũng cố gắng thật nhiều để vùng vén gia đình nhưng sự việc không như ý muốn. Vào mùa dịch COVID thì sự việc càng tệ hơn khi vợ và gia đình còn lại của mình sống cùng nhau. Mâu thuẫn ngày càng lớn đến nỗi mẹ mình lâm bệnh, rồi đến năm ngoái cũng mất luôn. Mình nhận thấy cuộc đời xuống dốc không phanh từ một gia đình như vậy nên quyết định không muốn chung sống nữa và ly dị. Mình vẫn trợ cấp hằng tháng và thăm con, con rất yêu ba nó và luôn muốn được ba thăm nom. Mình thấy rất có lỗi nếu tìm thêm người để yêu trong khi đứa con đang chịu nhiều nỗi buồn như thế, thật sự thấy bế tắc trong mối quan hệ này quá.

Sự việc tưởng đã xong thì đứa em trong gia đình lại nghe lời vợ nó giành tài sản với mình vì ba mẹ mất ko để di chúc. Mình cách nó tới 17 tuổi, nhà mới mình xây cho ba mẹ thì nó còn chưa biết đi xe đạp. Bao nhiêu thứ nó tới cùng một lúc…

Bài viết đã dài mình xin dừng lại. Mong nhận comment giao lưu từ các bạn.

Xin cảm ơn.
Không biết nói gì hơn...
Nếu bé đã đủ lớn để hiểu cho hoàn cảnh của ba mẹ, thì mình nghĩ tìm một người để bước tiếp thì cũng không sao.
Còn bé còn nhỏ thì giờ cứ cố gắng ở cạnh bé nhiều nhất có thể, để bé không thiệt thòi về mặt tình cảm khi ba mẹ ko sống cùng nhau.
Chuyện tình cảm có thể có sau đó hoặc hoãn lại.
 
Thành viên nữ
Thành viên chính thức
User ID
241527
Tham gia
7/9/22
Bài viết
219
Like
764
TBD
18,056
Cuộc đời như một đoạn đường dài ,lúc bằng phẳng lúc thì gập ghềnh ,nếu ta vượt qua được thì ta càng mạnh mẽ và trưởng thành hơn
Cuộc sống ai cũng có lúc trắc trở ,nếu ta biết đón nhận và giải quyết theo cách nhẹ nhàng thì tâm ta sẽ thanh thản ,"hiền huynh thế phụ" hãy cố gắn hòa giải với em trai, sống sao đừng làm gì hại ai thấy không hổ thẹn với lòng là được ,chúc kưng mạnh mẽ lên nhé
 
User ID
275361
Tham gia
29/6/23
Bài viết
0
Like
31
TBD
0
  • Chủ đề Tác giả
  • #4
Không biết nói gì hơn...
Nếu bé đã đủ lớn để hiểu cho hoàn cảnh của ba mẹ, thì mình nghĩ tìm một người để bước tiếp thì cũng không sao.
Còn bé còn nhỏ thì giờ cứ cố gắng ở cạnh bé nhiều nhất có thể, để bé không thiệt thòi về mặt tình cảm khi ba mẹ ko sống cùng nhau.
Chuyện tình cảm có thể có sau đó hoặc hoãn lại.
Cảm ơn lời khuyên của bạn, mình đang cố gắng bù đắp cho con, nhưng cứ nghĩ đến là rất đau lòng @.@
 
User ID
275361
Tham gia
29/6/23
Bài viết
0
Like
31
TBD
0
  • Chủ đề Tác giả
  • #5
Cuộc đời như một đoạn đường dài ,lúc bằng phẳng lúc thì gập ghềnh ,nếu ta vượt qua được thì ta càng mạnh mẽ và trưởng thành hơn
Cuộc sống ai cũng có lúc trắc trở ,nếu ta biết đón nhận và giải quyết theo cách nhẹ nhàng thì tâm ta sẽ thanh thản ,"hiền huynh thế phụ" hãy cố gắn hòa giải với em trai, sống sao đừng làm gì hại ai thấy không hổ thẹn với lòng là được ,chúc kưng mạnh mẽ lên nhé
Giờ cũng ráng suy nghĩ tích cực để hoà giải mà nghĩ tới là muốn ”tấn” nó cho 1 trận @.@.
 
Thành viên chính thức
User ID
272859
Tham gia
29/5/23
Bài viết
97
Like
402
TBD
207,138
Đọc mà rùng mình. Có lẽ mọi khó khăn 1 người đàn ông có thể gặp trong đời, nó đều đổ dồn trong câu chuyện của bác.
Chẳng biết khuyên hay nói gì? Chỉ chúc bác sức khoẻ và vững tâm để vượt qua mọi sóng gió.
Bác có thể hét thật to "Đ.M cả thế giới này" nhưng đừng bỏ cuộc bác nhé
 
User ID
275361
Tham gia
29/6/23
Bài viết
0
Like
31
TBD
0
  • Chủ đề Tác giả
  • #7
Đọc mà rùng mình. Có lẽ mọi khó khăn 1 người đàn ông có thể gặp trong đời, nó đều đổ dồn trong câu chuyện của bác.
Chẳng biết khuyên hay nói gì? Chỉ chúc bác sức khoẻ và vững tâm để vượt qua mọi sóng gió.
Bác có thể hét thật to "Đ.M cả thế giới này" nhưng đừng bỏ cuộc bác nhé
Đọc comment của bác thật ấm lòng, đúng như cái nick name. Mình vẫn đang rất cố gắng vì cuối cùng con gái bảo bối cũng chỉ có thể nương tựa ông già này thôi ))). Xin cảm ơn bác.
 
Thành viên nữ
Thành viên chính thức
User ID
241527
Tham gia
7/9/22
Bài viết
219
Like
764
TBD
18,056
Đọc mà rùng mình. Có lẽ mọi khó khăn 1 người đàn ông có thể gặp trong đời, nó đều đổ dồn trong câu chuyện của bác.
Có gì đâu mà rùng mình bạn ?
Chị đọc tin tức hàng ngày thấy có nhiều hoàn cảnh còn kinh hoàng hơn nữa kìa ,"mẹ ngoại tình ,cha giết mẹ rồi phải vào tù bỏ đàn con lang thang cơ nhỡ không ai lo...." hay "những người tàn tật đau bệnh hiểm nghèo ,ung thư....nghèo khổ không có tiền chữa trị...." đó mới là thảm cảnh
Còn trường hợp này chủ thớt cũng đã trưởng thành ,có được tình yêu và con cái ,"sinh lão bệnh tử" cha mẹ già đau bệnh ra đi là chuyện hiển nhiên ,còn chuyện tranh dành tài sản thì coi như "rớt sàn thì xuống nia thôi" cho em cho cháu mình thôi
Chị cũng có mẹ già mới mất nè ,già bệnh đau ra đi sớm cho khỏe thân sống tuổi già đau nhức còn khổ hơn ,còn đất đai từ đường chia chị cho mấy đứa em luôn ko lấy ,điều quan trọng của chị bây giờ là bình an và sức khỏe
Nói thật với chị bây giờ giàu có hay nhiều tiền thì cũng thế thôi ,1 ngày ăn 2 bữa chớ không dám ăn 3 bữa vì ăn nhiều sợ mập ,sợ bệnh.....Hihihi
Nói vậy để chủ thớt bớt ai oán cuộc đời đi , hãy nhìn xuống trong cuộc sống còn có nhiều hoàn cảnh còn bất hạnh và bi đát hơn mình nhiều lắm
:alien: :alien: :alien:
 
Sửa lần cuối:
Thành viên chính thức
User ID
272859
Tham gia
29/5/23
Bài viết
97
Like
402
TBD
207,138
Có gì đâu mà rùng mình bạn ?
Chị đọc tin tức hàng ngày thấy có nhiều hoàn cảnh còn kinh hoàng hơn nữa kìa ,"mẹ ngoại tình ,cha giết mẹ rồi phải vào tù bỏ đàn con lang thang cơ nhỡ không ai lo...." hay "những người tàn tật đau bệnh hiểm nghèo ,ung thư....nghèo khổ không có tiền chữa trị...." đó mới là thảm cảnh
Còn trường hợp này chủ thớt cũng đã trưởng thành ,có được tình yêu và con cái ,"sinh lão bệnh tử" cha mẹ già đau bệnh ra đi là chuyện hiển nhiên ,còn chuyện tranh dành tài sản thì coi như "rớt sàn thì xuống nia thôi" cho em cho cháu mình thôi
Chị cũng có mẹ già mới mất nè ,già bệnh đau ra đi sớm cho khỏe thân sống tuổi già đau nhức còn khổ hơn ,còn đất đai từ đường chia chị cho mấy đứa em luôn ko lấy ,điều quan trọng của chị bây giờ là bình an và sức khỏe
Nói thật với chị bây giờ giàu có hay nhiều tiền thì cũng thế thôi ,1 ngày ăn 2 bữa chớ không dám ăn 3 bữa vì ăn nhiều sợ mập ,sợ bệnh.....Hihihi
Nói vậy để chủ thớt bớt ai oán cuộc đời đi , hãy nhìn xuống trong cuộc sống còn có nhiều hoàn cảnh còn bất hạnh và bi đát hơn mình nhiều lắm
:alien: :alien: :alien:
Chào chị. Vẫn biết chủ thớt vẫn có 1 cái may mắn là còn sức khoẻ.
NHƯNG nói về tranh dành đất đai, chị ơi chị là phụ nữ, chị k cần cũng là đúng (e cũng có em gái, các cô) họ đi lấy ck đa số là họ k cần phần đất của tổ tiên chia, hay ngay như mẹ em cũng k cần chia tài sản bên ngoại.
Còn bác thớt là đàn ông. Đàn ông mà nói k cần đất đai nhà cửa thì mai sau cho vk con ra đường ở àh? =))
Nếu ck chị k có nổi mảnh đất dung thân chị có cưới k? Mà lại bảo chủ thớt "lọt sàng xuống nia"? :)
E cũng là 1 ng đàn ông trụ cột gia đình như bác thớt, trải qua thất bại ê chề rồi. Nên e thật sự hiểu và đồng cảm cho bác ấy. Chị lớn tuổi thật, nhưng chị vẫn đang chỉ đứng trên phương diện người phụ nữ. Nên e nghĩ chị k nên dùng suy nghĩ của chị áp đặt lên đàn ông đc. Phụ nữ k có sự nghiệp vẫn có đàn ông để dựa vào. Chứ đàn ông mà tay trắng chỉ có dựa vào tường, dựa vào gốc cây =)).
E biết chị lớn tuổi, suy nghĩ thấu đáo hơn e nhiều "k ai khôn tới trẻ, khoẻ tới già". Nhưng c đang dùng chủ nghĩa cá nhân quá nhiều, nếu chị là đàn ông, cũng từng trải qua như bác chủ thớt, chị nói đó là bình thường. E sẽ cảm phục chị.
Nhưng chị là phụ nữ, chưa hề trải qua những chuyện đó. C lấy đâu làm thước đo cho sự bth đó? :)
 
Thành viên nữ
Thành viên chính thức
User ID
241527
Tham gia
7/9/22
Bài viết
219
Like
764
TBD
18,056
Chào chị. Vẫn biết chủ thớt vẫn có 1 cái may mắn là còn sức khoẻ.
NHƯNG nói về tranh dành đất đai, chị ơi chị là phụ nữ, chị k cần cũng là đúng (e cũng có em gái, các cô) họ đi lấy ck đa số là họ k cần phần đất của tổ tiên chia, hay ngay như mẹ em cũng k cần chia tài sản bên ngoại.
Còn bác thớt là đàn ông. Đàn ông mà nói k cần đất đai nhà cửa thì mai sau cho vk con ra đường ở àh? =))
Nếu ck chị k có nổi mảnh đất dung thân chị có cưới k? Mà lại bảo chủ thớt "lọt sàng xuống nia"? :)
E cũng là 1 ng đàn ông trụ cột gia đình như bác thớt, trải qua thất bại ê chề rồi. Nên e thật sự hiểu và đồng cảm cho bác ấy. Chị lớn tuổi thật, nhưng chị vẫn đang chỉ đứng trên phương diện người phụ nữ. Nên e nghĩ chị k nên dùng suy nghĩ của chị áp đặt lên đàn ông đc. Phụ nữ k có sự nghiệp vẫn có đàn ông để dựa vào. Chứ đàn ông mà tay trắng chỉ có dựa vào tường, dựa vào gốc cây =)).
E biết chị lớn tuổi, suy nghĩ thấu đáo hơn e nhiều "k ai khôn tới trẻ, khoẻ tới già". Nhưng c đang dùng chủ nghĩa cá nhân quá nhiều, nếu chị là đàn ông, cũng từng trải qua như bác chủ thớt, chị nói đó là bình thường. E sẽ cảm phục chị.
Nhưng chị là phụ nữ, chưa hề trải qua những chuyện đó. C lấy đâu làm thước đo cho sự bth đó? :)


Kiểu em nói như "phụ nữ không đái qua ngọn cỏ" ấy nhỉ ?
Như chị đã nói 1 ngày chị chỉ cần 2 bữa chứ có 3 bữa thì chị cũng không màn thì có khôn với khỏe cho lắm để làm gì hở em ? Còn đất đai bên nhà cồng chị không hề bàn tới nhé vì chị ko quan tâm
Nói tóm lại sống có cho đi thì sẽ được nhận lại ,sân si toan tính quá rồi được gì ? Ông trời có con mắt nhìn thấy hết "ai sống xởi lởi ổng gửi ổng cho ,so đo quá ổng lấy lại" zạy hen .Hihi....:alien: :alien: :alien:
 
Thành viên chính thức
User ID
272859
Tham gia
29/5/23
Bài viết
97
Like
402
TBD
207,138

Kiểu em nói như "phụ nữ không đái qua ngọn cỏ" ấy nhỉ ?
Như chị đã nói 1 ngày chị chỉ cần 2 bữa chứ có 3 bữa thì chị cũng không màn thì có khôn với khỏe cho lắm để làm gì hở em ? Còn đất đai bên nhà cồng chị không hề bàn tới nhé vì chị ko quan tâm
Nói tóm lại sống có cho đi thì sẽ được nhận lại ,sân si toan tính quá rồi được gì ? Ông trời có con mắt nhìn thấy hết "ai sống xởi lởi ổng gửi ổng cho ,so đo quá ổng lấy lại" zạy hen .Hihi....:alien: :alien: :alien:
E ko có ý coi thường phụ nữ hay gì đâu chị.
Nếu chị nói csong của chị là bthuong thì e sao dám phản biện. Vì đó là cá nhân chị.
Chứ như bác chủ thớt là thất bại toàn tập của ng đàn ông rồi. Từ sự nghiệp đến gia đình :)
Nói thật chứ. Người mà ý chí k đủ lớn là sụp đổ luôn á chị.

E hỏi chị. Khi ng phụ nữ tay trắng họ vẫn có cơ hội dựa vào ng đàn ông.
Chứ khi người đàn ông tay trắng, họ dựa vào đâu hả chị? :)

Chị nghĩ đc vậy vì chị đang đủ ăn đủ mặc. Nhưng đâu phải ai cũng đc may mắn như chị?

Thân ái và chúc chị ngủ ngon :)
 
Thành viên nữ
Thành viên chính thức
User ID
241527
Tham gia
7/9/22
Bài viết
219
Like
764
TBD
18,056
E ko có ý coi thường phụ nữ hay gì đâu chị.
Nếu chị nói csong của chị là bthuong thì e sao dám phản biện. Vì đó là cá nhân chị.
Chứ như bác chủ thớt là thất bại toàn tập của ng đàn ông rồi. Từ sự nghiệp đến gia đình :)
Nói thật chứ. Người mà ý chí k đủ lớn là sụp đổ luôn á chị.

E hỏi chị. Khi ng phụ nữ tay trắng họ vẫn có cơ hội dựa vào ng đàn ông.
Chứ khi người đàn ông tay trắng, họ dựa vào đâu hả chị? :)

Chị nghĩ đc vậy vì chị đang đủ ăn đủ mặc. Nhưng đâu phải ai cũng đc may mắn như chị?

Thân ái và chúc chị ngủ ngon :)

Sao em lại có quan niệm phụ nữ là dựa vào đàn ông vậy hả ? Chị có công việc ổn định nên không cần dựa vào chồng nhé .Thời đại này mà phụ nữ sống dựa vào đàn ông là phụ nữ vô dụng
Nói cho em biết ,chị có người chị gái là giám đốc một doanh nghiệp ,anh rể cũng phải dưới trướng của bà chị của chị ,đi ngoại giao ký hợp đồng bả đi thì mọi việc suôn sẻ ,giao cho ông chồng đi là hỏng việc ,trong Cty biết bao thằng đàn ông công nhân phải khép nép chào mỗi lần thấy bả ,phụ nữ bây giờ không có thua đàn ông đâu nhé nên bớt đề cao đàn ông lại đi
Chị cũng không thấy chủ thớt thất bại sự nghiệp gì cả mà là em nói thôi ,đây là biến cố gia đình thôi có gì đâu mà cho là sự nghiệp thất bại ?
 
Sửa lần cuối:
User ID
275361
Tham gia
29/6/23
Bài viết
0
Like
31
TBD
0

Sao em lại có quan niệm phụ nữ là dựa vào đàn ông vậy hả ? Chị có công việc ổn định nên không cần dựa vào chồng nhé .Thời đại này mà phụ nữ sống dựa vào đàn ông là phụ nữ vô dụng
Nói cho em biết ,chị có người chị gái là giám đốc một doanh nghiệp ,anh rể cũng phải dưới trướng của bà chị của chị ,đi ngoại giao ký hợp đồng bả đi thì mọi việc suôn sẻ ,giao cho ông chồng đi là hỏng việc ,trong Cty biết bao thằng đàn ông công nhân phải khép nép chào mỗi lần thấy bả ,phụ nữ bây giờ không có thua đàn ông đâu nhé nên bớt đề cao đàn ông lại đi
Chị cũng không thấy chủ thớt thất bại sự nghiệp gì cả mà là em nói thôi ,đây là biến cố gia đình thôi có gì đâu mà cho là
Hi chào Thiếu phụ, thật ra a cũng chưa bàn về sự nghiệp vì nó cũng là 1 câu chuyện không ra gì nữa. Từ chỗ làm việc ở 1 Tổng công ty Nhà nước cũng khá to và đường thăng tiến khá rộng, giờ thành 1 thằng kỹ sư ở công ty làng nhàng. Cái sự ghen tuông của cô vợ cũ nghĩ lại vẫn còn thấy buồn nôn =))))))

Mà thôi xin Thiếu phụ và Mr Gentle đừng ”argue” về chủ đề đàn ông hay đàn bà nữa nhé. Anh luôn cảm ơn những lời chia sẻ của mọi người.

Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ và bình an.
 
Thành viên nữ
Thành viên chính thức
User ID
247380
Tham gia
22/5/23
Bài viết
1
Like
0
TBD
159,899
Đọc bài của a k biết nên buồn hay nên tủi cho phận a. Cũng k mong cuộc đời hết sóng gió chúc a đủ sức để vượt qua.
 
User ID
275361
Tham gia
29/6/23
Bài viết
0
Like
31
TBD
0
Đọc bài của a k biết nên buồn hay nên tủi cho phận a. Cũng k mong cuộc đời hết sóng gió chúc a đủ sức để vượt qua.
Cảm ơn sự động viên của e. Đời được mấy khi, phải ráng thui ^.^
 

Have Fun!

Chào các bạn,

Mục đích mình đăng bài ở đây là mong muốn tâm sự với mình. Welcome các bình luận nghiêm túc :), cũng hi vọng bài đọc có ích với những người “đang hoặc sắp” rơi vào hoàn cảnh như mình.
Mình là nam 40t, đã ly dị và có 1 “người tình kiếp trước”. Sự việc xảy hả đã lâu nhưng mình vẫn còn cảm giác buồn và như đang mắc kẹt trong một tình huống không lối thoát.

Trước đây, mình là người sống trong gia đình hạnh phúc với ba mẹ, được sự yêu thương chăm sóc và mình cũng phấn đấu nhiều để không phụ lòng họ. Sau khi học hành xong thì mình đi làm với một công việc khá tốt trong ngành bưu chính-viễn thông. Rồi thì mình cũng mua đất và cất nhà báo hiếu cha mẹ mặc dù có mang nợ. Mọi sự của mình từ năm trước 30 tuổi hầu như rất dễ dàng và thuận lợi.

Rồi một ngày nọ mình vô tình gặp người con gái ở nhà sách và mình nhận ra đây là người mình cần trong cuộc đời (tuy khá cảm tính nhưng chắc là duyên số). Mình tiếp cận và tiến hành mọi kế hoạch để rước nàng về dinh. Nhưng đời trớ trêu thay mình chủ động bao nhiêu thì cô nàng lại càng suy diễn để ghen tuông bấy nhiêu (với nhiều kiểu suy luận như anh đã cưa cẩm bao người kiểu vậy rồi? Anh dạn dĩ thế thì chắc rất lăng nhăng…). Thôi thì mình cũng bỏ qua vì nghĩ rằng thương mới ghen. Mọi sự bắt đầu từ đây, từ khi yêu nhau cho đến sau khi cưới thì cái sự ghen tuông đó ngày càng to, sự tin tưởng lẫn nhau đã bị sói mòn (vì người ghen và bị ghen đều trượt dốc lòng tin với nhau). Rồi dần dà sui gia 2 nhà bị lôi kéo vào từng câu chuyện. Đến khi có con thì sự việc càng ngày càng tệ, khi cos chuyện là vợ lại ôm con về nhà bên ngoại. Sự bất mãn của 2 bên ngày càng lớn, gây nhiều thiệt hại cho các bên. Rồi chir sau 3 năm lấy vợ thì ba mình bệnh ung thư rồi mất. Mình cũng cố gắng thật nhiều để vùng vén gia đình nhưng sự việc không như ý muốn. Vào mùa dịch COVID thì sự việc càng tệ hơn khi vợ và gia đình còn lại của mình sống cùng nhau. Mâu thuẫn ngày càng lớn đến nỗi mẹ mình lâm bệnh, rồi đến năm ngoái cũng mất luôn. Mình nhận thấy cuộc đời xuống dốc không phanh từ một gia đình như vậy nên quyết định không muốn chung sống nữa và ly dị. Mình vẫn trợ cấp hằng tháng và thăm con, con rất yêu ba nó và luôn muốn được ba thăm nom. Mình thấy rất có lỗi nếu tìm thêm người để yêu trong khi đứa con đang chịu nhiều nỗi buồn như thế, thật sự thấy bế tắc trong mối quan hệ này quá.

Sự việc tưởng đã xong thì đứa em trong gia đình lại nghe lời vợ nó giành tài sản với mình vì ba mẹ mất ko để di chúc. Mình cách nó tới 17 tuổi, nhà mới mình xây cho ba mẹ thì nó còn chưa biết đi xe đạp. Bao nhiêu thứ nó tới cùng một lúc…

Bài viết đã dài mình xin dừng lại. Mong nhận comment giao lưu từ các bạn.

Xin cảm ơn.
Đúng là mỗi nhà mỗi cảnh, tôi cũng không biết nên khuyên bạn thế nào bởi vì tôi không ở trong hoàn cảnh của bạn nhưn tôi biết là bạn đang bế tắc và buồn. Ở đây tôi muốn chia sẻ suy nghĩ của tôi mong bạn đỡ được phần nào.
Trước tiên thì tôi chia buồn với bạn vì chuyện song thân qua đời, chuyện SINH LÃO BỆNH TỬ thì không tránh được, đừng suy nghĩ rằng nguyên nhân là do ai nữa. là người trong gia đình và người thân thì đều đau lòng mất mát như nhau, đừng tự dằn vặt bản thân nữa.
Chuyện vợ bạn thì có thể là do cô ấy quá yêu bạn vì bạn xuất sắc và có thể vì cv của bạn dễ dàng tiếp xúc với nhiều mqh cho nên làm cô ấy không tự tin. Đúng là cô ấy hơi cực đoan nhưng chắc là bạn cũng không có cách nào để giải tỏa sự nghi ngờ đó cho nên mâu thuẫn ngày càng nhiều dẫn đến chuyện đổ vỡ, chuyện cũng đã xảy ra rồi, k cứu vãn được. Bây giờ bạn tập trung chăm sóc con bé, cho nó hiểu rằng cho dù ba mẹ có chia tay nhưng vãn luôn giành cho nó tình yêu thương và đk tốt nhất có thể.
Về chuyện của em trai bạn. Vì nó nhỏ tuổi nên không hiểu chuyện, cho nên cần phải phân tích kỹ lưỡng mọi chuyện cho nó hiểu. Ba mẹ k còn chỉ còn 2 anh em nên đùm bọc nhau. Bạn nên tham khảo tư vấn luật pháp về phần tài sản, nếu có thể chứng minh được về chuyện cái nhà bạn xây thì càng tốt. Nhưng nếu như thương lượng, đàm phán không được thì cách cuối cùng cũng đành phải nhờ đến PL can thiệp thôi. Giải quyết triệt để đỡ di chứng dây dưa. Mong rằng không đến mức phải đưa ra PL
Chúc bạn lại tìm thấy niềm vui!
 
User ID
275361
Tham gia
29/6/23
Bài viết
0
Like
31
TBD
0
Xin chào bạn Have Fun!
Mình cảm kích suy nghĩ của bạn về chuyện Sinh Lão Bệnh Tử này là thuộc về số phận chứ không phải riêng ai, mình đang lại nghĩ phần nhiều vì rước cô vợ này mà gia đình tan tác, thật lòng là chưa thể thoát ra suy nghĩ này, cảm ơn lời khuyên từ bạn.

Và thứ hai là chuyện vợ mình tự ti nên cô ấy ghen tuông lồng lộn thức sự, và mình đã từng sẵn sàng rời bỏ mọi thứ từ chuyện chỉnh chu ra đườn, cho tới tài chính lương bổng. Nhưng có vẽ mình càng làm thì cô ấy bệnh càng nặng, mà tới một lúc lại số đo là sao ông bèo thế tui lại chịu ông haha, người phụ nữ vi diệu lắm!!

Còn đứa em thì mình cũng quyết rồi, tài sản sau khi bán sẽ xử lý nốt, rồi đường ai nấy đi, vì không việc gì phải tốt với đứa mình từng yêu thương nó hơn 20 năm để nó đối xử như vậy.

Cảm ơn bạn vì đã cho mình ý kiến mà trước giờ vẫn chưa muốn thừa nhận nó.

Have Fun…Thanks
 

Đăng nhập để hạn chế hiện quảng cáo.

Thành viên có thể xem được nhiều bài "ẩn"

Tạo tài khoản

Nếu bạn chưa có tài khoản, nhấn nút Đăng ký bên dưới.

Đăng nhập

Bạn đã có sẵn 1 tài khoản? Đăng nhập tại đây.

  • TÌM BẠN

Tìm user theo ID

Ngoài Lề

Back
Top Bottom