Đố ai nằm võng không đưaPhải chăng mình là nữ nên nặng tình hơn,hay mỗi người mỗi khác? Mà sao mình mãi không quên được mối tình đầu.
Mặc dù giờ không còn yêu nhưng vẫn thấy đau lòng mỗi khi nghĩ đến.
Đố ai gặp lại người xưa không nhìn
Đố ai quên được chữ TÌNH
Đố ai quên được "bóng hình người yêu"
--^^*******&&********^^
Văn thơ lai láng là thế chứ mình thì thuộc top không thích nhớ lại chuyện xưa hay đò đưa níu kéo...những điều đó qua năm tháng mình học được chứ cứ ngày đầu bị "đá" thì cũng sót như vắt chanh, xát muối vào vết thương lắm.
Mình được cái may mắn là " yêu nhau vào mùa hè, cùng nhau bước qua mùa thu& đông và chia tay khi hết mùa xuân" Âu cũng là cái bát đủ hương vị 4 mùa yêu ^^ coi như cũng là viên mãn.
Mới chia tay đúng là "suy sụp" bi lụy yếu đuối, than vãn, khổ sở, sầu đau....Mịa, phải mất 2 năm mới quên được người yêu cũ đấy các bác... Rằng thì là mà, trong khoảng 2 năm đó cũng có nhiều người ỏ ê mình (Hồi đó được cái nhìn mình ngây thơ đập zai, giờ thì tốc độ lão hóa kinh quá tàn tạ). Mình nhủ rằng " hết 2 năm mình mới bước sang mối tình khác trong khi chia tay mình được 3-4 tháng NYC đi chống lầy, haiz.. người ta còn chuẩn bị kỹ hơn cả mình roài".... 2 năm do mình làm vẹn chữ "tình và cũng là thời gian mình hồi phục thể trạng, tinh thần sau cú đột quỵ tình cảm--sau 2 năm thì mọi thứ là "thinh không"..hehehe Trong 2 năm đó , mình đọc rất nhiều câu chuyện tình cảm tìm hiểu nguyên nhân, đến vài ngôi chùa định quy y cửa phật tu thành chánh quả... Nhưng mà...nhân duyên cõi tục chưa hết..hahahaha (Ai đọc con nhện trước miếu quan âm chưa?.." Hồi đó, công nhận là mình đọc nhiều, viết nhiều tưởng đột quỵ tình cảm xong đi viết văn thơ=)).
(...tạm thời viết đến đây đã, nắng lên hụt mất cả hơi để viết....)