Bài văn miêu tả về ciu của mình:
Mỗi buổi sáng thức giấc, bé ciu của mình luôn cương cứng một cách tràn đầy năng lượng. Hôm nào không mặc quần thì chống cả cái mền lên.
Bé ciu lúc hiền lành, nhỏ nhắn, xinh xắn, hồng hào. Nhưng khi cần hoặc khi bị chọc lại cáu lên, nổi gân guốc, phồng đầu to lên, bóng hới, cứng như khúc củi. Bé ciu tăng dần chiều dài, khi xưa bé ciu ko dài lắm. Bây giờ bé ciu đã đạt 18cm, bề rộng cũng tầm quả dưa chuột lớn, vì sao mình biết ư? Đó là vì mình rất chăm bé ciu, lâu lâu phải đo đạc, chăm sóc chỉnh tề. Vì thiết nghĩ con trai trên đời này quý nhất vẫn là bé ciu thần thánh mà bao chị em phải tê mình.