Cây bạch đàn vô danh 2024 | ID: 85302

User ID
210141
Tham gia
24/4/21
Bài viết
1,043
Like
3,396
TBD
2,935,386
Cùng tác giả:
Mình hay đi chậm ngắm nghía hàng bạch đàn ven đường về quê nội. Phải nói là thời này người ta rất ít trồng bạch đàn dọc quốc lộ, thay vào đó thường là cây keo lá tràm, loại cây dẻo dai nhiều bóng mát. Thế mà mỗi lần gặp được hàng bạch đàn hiếm hoi nào trên đường, mình đều lặng đi vì xúc động, ngỡ như gặp lại cảnh cũ người xưa =))

Nó gợi nhắc cho mình một thời xa lắc, một xã hội bình dị và giản đơn. Những con đường cũng vậy. Mình ko nhớ được một loài cây nào khác ngoài cây bạch đàn.
Bạch đàn theo em đến lớp.
Bạch đàn theo mẹ ra đồng.
Bạch đàn theo bố đến cơ quan.
Cái giống này thân gầy lá mỏng, càng lớn càng cao lêu nghêu chả thấy bóng mát đâu. Nhưng nó rất thuần Việt, nó là hiện thân của làng quê Bắc Bộ ngày xưa.Tựa bài này cũng từ tên một bộ phim nổi tiếng về nông thôn miền Bắc thời hậu chiến. Nói tới đây các bạn có thể hình dung mình cao tuổi cỡ nào rồi đấy^^.

Đó là một thời túng thiếu. Giờ để ôn nghèo kể khổ thì ko biết phải chia bao nhiều phần mới hết. Hồi đó nhà nào cũng nghèo, bếp than tổ ong còn chưa được "phát minh" ra. Mẹ mình vớ gì đun nấy, que củi, lá khô, trấu... và một đặc sản là vỏ cây bạch đàn. Mùa bạch đàn thay áo mới, lớp vỏ cũ khô lại và bong ra, khi thì rơi xuống đất, khi còn lủng lẳng trên cây. Mình chuyên đi bóc vỏ bạch đàn về cho mẹ đun. Vỏ bạch đàn khô lúc cháy lên rất đượm, xưa gọi là "nỏ" thì phải, và có mùi thơm đặc trưng lắm, lâu quá rồi nhớ ko nổi.

Mình tranh thủ mọi lúc mọi nơi để trèo bạch đàn. Đi học trèo cây trong trường. Chiều nghỉ trèo cây ngoài đường. Thân bạch đàn thẳng tắp, trơn tru ko có cái gờ, cái mấu nào cả. Nên mình chỉ có thể trèo bằng niềm tin thôi mọi người ạ^^. Có lần mình tham trèo lên ngọn rồi, mệt quá cảm thấy ko còn sức tụt xuống nữa. Nhìn xuống ruộng lúa nghĩ là nếu mình có rơi xuống đấy chắc chỉ bẩn thôi chứ cũng êm ái. Nhưng bên cạnh lại là con mương thủy lợi dẫn nước làm bằng gạch trát xi măng. Haizz nếu rơi chệch ra một tí là xong luôn. Thế thôi mình ôm cây nghỉ một tí rồi lò dò tụt xuống từng tí một, mãi cũng tới gốc.

Thi thoảng mình cũng theo con bạn lên núi vơ lá bạch đàn, trên đó ít cạnh tranh hơn. Nó tợn gan, hay rủ mình ra tận các ngôi mộ để quét lá. Con nhỏ rất nhanh, thoắt cái nó biến đâu mất bỏ lại mình chơ vơ giữa các ngôi mộ. Xung quanh ko một bóng người, gió thì thào qua đám lá bạch đàn, cảm giác rất là ối giời ơi. Có lần mình bị nhỏ dụ bẻ nguyên cây bạch đàn non. Cảm thấy tội lỗi vô cùng, giống như cả thế giới biết chuyện tôi vừa làm hic hic.

Lớn lên mình chuyển nhà sang một chỗ phố xá hơn, hầu như ko thấy bóng dáng của bạch đàn nữa. Mình cũng dần quên những ký ức thủa bé, quên làng quê xưa, quên cả cái job đầu đời.

Bỗng một ngày crush mời đám cưới. Lòng buồn rười rượi nhưng sĩ diện nghĩ rằng phải đi cho nó cao thượng, đi cho anh ấy tiếc mình (ngáo vđ). Nhưng sự thật thì luôn gây phẫn nộ hơn tưởng tượng. Như bao chú rể khác, crush chỉ chăm chăm lo lắng cho cô dâu, và ko thể trao cho mình nhiều hơn một nụ cười robot. Thấy người ta happy bên nhau, mình chạnh lòng ghê gớm. Đường về đi qua một hàng bạch đàn gầy guộc hiu hắt dưới gió đông. Tự nhiên thấy chúng nó cũng cô đơn giống mình, rưng rưng bật khóc :))

Thấm thoắt cũng đã hơn một thập kỷ trôi qua. Crush năm nào nay đã trở thành một ông chú tóc hoa râm bụng bự, có lẽ cũng ko thể làm mình thổn thức thêm lần nào nữa.

Đấy cuộc đời, âu cũng chỉ là cái liễn đó mà.
 
User ID
233660
Tham gia
23/5/22
Bài viết
133
Like
437
TBD
2,891
Nào đã được gì dù chỉ một cái nắm tay...
Đọc đến khúc này mới nhớ. Ngày đó lũ trẻ con bọn tôi thường trêu nhau cứ thấy đôi nào không hợp nhau thì hay ghép vào làm 1. Ví dụ như : "Gái già + Trai quê", đi học cũng hay viết lên Bảng hoặc viết vào tờ giấy dán vào lưng.
Hồi đó sáng đi học, chiều đi chăn Bò. Quê tôi nhiều Bò lắm, chiều chiều là đám chăn Bò bọn tôi đông lắm từ thanh niên đến thiếu nhi, cả trai lẫn gái, nghĩ ra các trò để chơi. Mấy đứa học sinh chúng tôi thường lấy gai (cây gì ko nhớ) khắc những tên đôi vào thân cây Bạch đàn, thật tiếc giờ chỉ là kỉ niệm.
P/s:Đây là ví dụ thôi nhé, U đừng giận em @Gái già
 
Sửa lần cuối:
User ID
179498
Tham gia
7/4/20
Bài viết
360
Like
830
Nơi ở
Hà Nội
TBD
118,281
Em cũng chưa tận mắt nhìn thấy cái sổ huyền thoại đấy đâu. Bé quá thì ko nhớ còn về sau chắc mẹ em ám ảnh với nó quá nên thủ tiêu hết =)))
Chuyện này là mấy năm sau 90 rồi ạ.
Mà sao nhà em nghèo bền vững thế nhỉ haha.
Cái sổ đấy nhà nào cũng cất kỹ lắm, mất sổ gạo là một thảm họa đấy.
Người ta cơ bản là thích bền vững nghèo chứ giầu thì mấy tí :)))
 
User ID
179498
Tham gia
7/4/20
Bài viết
360
Like
830
Nơi ở
Hà Nội
TBD
118,281
Em còn chạy cái xe khung ngang của nam á, lên được ko xuống được. Bèn nghĩ ra một "sáng kiến" là đi sát vào gốc cây bạch đàn rồi ôm nó. Cái kết ngã sml =)))
Vậy là còn may. Anh nhớ là con gái khi ấy mặc quần lụa, cái xích xe nó mà cuốn vào gấu quần kéo hết xuống thì còn hơn cả cái kết ngã sml :)))
 
User ID
158704
Tham gia
7/9/19
Bài viết
717
Like
980
Nơi ở
Hà Nội
TBD
73,828
Bài của chủ thớt khơi gợi cái mùi bạch đàn và tuổi thơ của gã 1 cách gần gũi và rõ ràng kinh khủng.
Cảm ơn thớt nhé!
Ngày xửa gã cũng đã từng đi theo đám anh lớn trong ngõ nhỏ của khu tập thể đạp xe cà tàng cong cả mông với đôi dép Tổ cụ Ong lỗ chỗ đứt liêu xiêu mõm để đi đến Xí nghiệp Lâm sản cách nhà gã cỡ 3 cây số.
Nhớ không nhầm thì cũng tầm mùa thu tháng 10 gì đó. Khi những xe bạch đàn về đến bãi đổ trong Xí nghiệp là gã và tụi anh trong ngõ xô nhau vào tìm những cây to để bóc được nhiều vỏ hơn và để ăn gian 1 vài cái ruột cây dúi vào trong đống vỏ mục đích để có củi về đun bếp :))) Rồi hì hụi bó nhỏ bó to chở về sân khu tập thể phơi cho khô cong mới gom về cho mẹ để đốt nấu cơm nấu canh.
Mùi bạch đàn nhớ lắm. K thể quên trong tiềm thức gã và dấu ấn tuổi thơ quần tụt đến mông :)
 
User ID
233660
Tham gia
23/5/22
Bài viết
133
Like
437
TBD
2,891
Bài của chủ thớt khơi gợi cái mùi bạch đàn và tuổi thơ của gã 1 cách gần gũi và rõ ràng kinh khủng.
Cảm ơn thớt nhé!
Ngày xửa gã cũng đã từng đi theo đám anh lớn trong ngõ nhỏ của khu tập thể đạp xe cà tàng cong cả mông với đôi dép Tổ cụ Ong lỗ chỗ đứt liêu xiêu mõm để đi đến Xí nghiệp Lâm sản cách nhà gã cỡ 3 cây số.
Nhớ không nhầm thì cũng tầm mùa thu tháng 10 gì đó. Khi những xe bạch đàn về đến bãi đổ trong Xí nghiệp là gã và tụi anh trong ngõ xô nhau vào tìm những cây to để bóc được nhiều vỏ hơn và để ăn gian 1 vài cái ruột cây dúi vào trong đống vỏ mục đích để có củi về đun bếp :))) Rồi hì hụi bó nhỏ bó to chở về sân khu tập thể phơi cho khô cong mới gom về cho mẹ để đốt nấu cơm nấu canh.
Mùi bạch đàn nhớ lắm. K thể quên trong tiềm thức gã và dấu ấn tuổi thơ quần tụt đến mông :)
Giờ bác muốn ngửi mùi đó thì mua xà bông tắm, có hương tinh dầu Bạch đàn, em vẫn hay dùng. Hiiiii
 
User ID
210141
Tham gia
24/4/21
Bài viết
1,043
Like
3,396
TBD
2,935,386
Vậy là còn may. Anh nhớ là con gái khi ấy mặc quần lụa, cái xích xe nó mà cuốn vào gấu quần kéo hết xuống thì còn hơn cả cái kết ngã sml :)))
Em chả có quần lụa mà mặc, xa xỉ phẩm đấy bác ạ :))
 
User ID
210141
Tham gia
24/4/21
Bài viết
1,043
Like
3,396
TBD
2,935,386
Bài của chủ thớt khơi gợi cái mùi bạch đàn và tuổi thơ của gã 1 cách gần gũi và rõ ràng kinh khủng.
Cảm ơn thớt nhé!
Ngày xửa gã cũng đã từng đi theo đám anh lớn trong ngõ nhỏ của khu tập thể đạp xe cà tàng cong cả mông với đôi dép Tổ cụ Ong lỗ chỗ đứt liêu xiêu mõm để đi đến Xí nghiệp Lâm sản cách nhà gã cỡ 3 cây số.
Nhớ không nhầm thì cũng tầm mùa thu tháng 10 gì đó. Khi những xe bạch đàn về đến bãi đổ trong Xí nghiệp là gã và tụi anh trong ngõ xô nhau vào tìm những cây to để bóc được nhiều vỏ hơn và để ăn gian 1 vài cái ruột cây dúi vào trong đống vỏ mục đích để có củi về đun bếp :))) Rồi hì hụi bó nhỏ bó to chở về sân khu tập thể phơi cho khô cong mới gom về cho mẹ để đốt nấu cơm nấu canh.
Mùi bạch đàn nhớ lắm. K thể quên trong tiềm thức gã và dấu ấn tuổi thơ quần tụt đến mông :)
Ôi hay quá, thế là gã vs tôi đều là con ngoan của mẹ đấy hihi. Mùi vỏ bạch đàn cháy thơm nhở, kiểu chanh xả hơn mấy loại chất đốt khác í :)))
 
User ID
210141
Tham gia
24/4/21
Bài viết
1,043
Like
3,396
TBD
2,935,386
Đọc đến khúc này mới nhớ. Ngày đó lũ trẻ con bọn tôi thường trêu nhau cứ thấy đôi nào không hợp nhau thì hay ghép vào làm 1. Ví dụ như : "Gái già + Trai quê", đi học cũng hay viết lên Bảng hoặc viết vào tờ giấy dán vào lưng.
Hồi đó sáng đi học, chiều đi chăn Bò. Quê tôi nhiều Bò lắm, chiều chiều là đám chăn Bò bọn tôi đông lắm từ thanh niên đến thiếu nhi, cả trai lẫn gái, nghĩ ra các trò để chơi. Mấy đứa học sinh chúng tôi thường lấy gai (cây gì ko nhớ) khắc những tên đôi vào thân cây Bạch đàn, thật tiếc giờ chỉ là kỉ niệm.
P/s:Đây là ví dụ thôi nhé, U đừng giận em @Gái già
U em giận rồi có thèm đáp nhời đâu :D
 
User ID
233660
Tham gia
23/5/22
Bài viết
133
Like
437
TBD
2,891
U em giận rồi có thèm đáp nhời đâu :D
Chắc Già không giận tôi đâu,
Chẳng qua Già bận gội đầu, đánh răng.
Hoặc là làm việc rất hăng,
Chớ ko suy nghĩ lằng nhằng, luyên thuyên.

U em nhỉ. Hiiiii
 
User ID
233660
Tham gia
23/5/22
Bài viết
133
Like
437
TBD
2,891
U em đã giận thật rồi
Nên u nhìn thấy cũng thôi trả lời
Tính u vốn rất yêu đời
1Mà nay chỉ đọc lại rời đi ngay
:B31:
Tình hình thế sự rất gay,
U đâu ko thấy em cày ko yên.
Mấy ngày mưa bão triền miên,
Hôm nay gió mát em liền lên trang.
Nhưng lòng thì rất hoang mang,
U đâu không thấy em càng thêm lo.
 
Thành viên nữ
Thành viên chính thức
User ID
226567
Tham gia
8/1/22
Bài viết
382
Like
1,483
TBD
52,152
Chắc Già không giận tôi đâu,
Chẳng qua Già bận gội đầu, đánh răng.
Hoặc là làm việc rất hăng,
Chớ ko suy nghĩ lằng nhằng, luyên thuyên.

U em nhỉ. Hiiiii
Em Choai rất hiểu tính Già!
Chẳng qua vướng bận chuyện nhà đó thôi
Lại thêm cái tội ham vui
Rủ nhau đi nhậu, lại đòi KARA..
Không đi thì sợ bạn la
Cho mất danh hiêu Gái Già Mà Ham (YAMAHAM) :D
 
Thành viên nữ
Thành viên chính thức
User ID
226567
Tham gia
8/1/22
Bài viết
382
Like
1,483
TBD
52,152
U em đã giận thật rồi
Nên u nhìn thấy cũng thôi trả lời
Tính u vốn rất yêu đời
Mà nay chỉ đọc lại rời đi ngay
Tính Già vẫn rất yêu đời
Không hay để ý những lời dèm pha
Nhiều khi mở "tìm bạn" ra
Nhưng rồi cũng chẳng ngó qua đọc bài.
Vừa hay công việc xong rồi
Vào thăm mới thấy mọi người kêu than
Rằng Già giận - Quá là oan
Mọi người yêu mến mới càng đùa vui.
Có cu em sẽ gặp xui
Để U tóm được cho cùi đậu bay!
 
Sửa lần cuối:
Thành viên nữ
Thành viên chính thức
User ID
226567
Tham gia
8/1/22
Bài viết
382
Like
1,483
TBD
52,152
Tình hình thế sự rất gay,
U đâu ko thấy em cày ko yên.
Mấy ngày mưa bão triền miên,
Hôm nay gió mát em liền lên trang.
Nhưng lòng thì rất hoang mang,
U đâu không thấy em càng thêm lo.
Tình hình chiến sự mấy nay
Bọn chuột đáng ghét phá cây của Già
Lại thêm trận bão quê ta
Ông Trời cũng đú mưa toa trong này
U đây bận bịu suốt ngày
Cứu cây, chống lụt, lại vây rào làng
Hoa tươi, rau sạch mỡ màng
Để lòng U đỡ bàng hoàng nhớ quê! :B92:View attachment 1053View attachment 1054
 
Sửa lần cuối:
Thành viên nữ
Thành viên chính thức
User ID
226567
Tham gia
8/1/22
Bài viết
382
Like
1,483
TBD
52,152
Vậy là còn may. Anh nhớ là con gái khi ấy mặc quần lụa, cái xích xe nó mà cuốn vào gấu quần kéo hết xuống thì còn hơn cả cái kết ngã sml :)))
Không, thời đó mặc quần lụa thì đã là các cô thiếu nữ rùi, còn tụi mềnh thì đứa nào cũng vác cái ti vi 10 ink đầy ụ ở mông chứ tuổi giề mà đc mặc quần lụa.
Về cái xe đạp "truổng cời" vì cái chắn xích mỏng manh quá lâu rồi bị rụng nên vứt đi để lúc tuột xích lắp cho dễ. thì kèm theo là cái gấu quần cóc gặm vì bị xích nhai. Đúng là tuổi thơ dữ dội ha.
 
User ID
233660
Tham gia
23/5/22
Bài viết
133
Like
437
TBD
2,891
Tình hình chiến sự mấy nay
Bọn chuột đáng ghét phá cây của Già
Lại thêm trận bão quê ta
Ông Trời cũng đú mưa toa trong này
U đây bận bịu suốt ngày
Cứu cây, chống lụt, lại vây rào làng
Hoa tươi, rau sạch mỡ màng
Để lòng U đỡ bàng hoàng nhớ quê! :B92:
Già em quả thật tuyệt vời,
Đấy là do bận nhất thời đó thôi.
Dù cho bận toát mồ hôi,
Mà già vẫn cứ bồi hồi nhớ quê.
 
Thành viên nữ
Thành viên chính thức
User ID
226567
Tham gia
8/1/22
Bài viết
382
Like
1,483
TBD
52,152
Già em quả thật tuyệt vời,
Đấy là do bận nhất thời đó thôi.
Dù cho bận toát mồ hôi,
Mà già vẫn cứ bồi hồi nhớ quê.
Mặc dù bận rộn trăm bề
Nhưng lòng nhung nhớ không hề nguôi ngoai
Đã mang dấu ấn cuộc đời
Tuổi thơ dữ dội, cùng thời Thanh xuân.
Những buồn vui, những oán ân
Quê nhà vẫn mãi như gần ngay bên.
 

Đăng nhập để hạn chế hiện quảng cáo.

Thành viên có thể xem được nhiều bài "ẩn"

Tạo tài khoản

Nếu bạn chưa có tài khoản, nhấn nút Đăng ký bên dưới.

Đăng nhập

Bạn đã có sẵn 1 tài khoản? Đăng nhập tại đây.

  • TÌM BẠN

Thành viên trực tuyến

Tìm user theo ID

Ngoài Lề

Tìm bạn

Back
Top Bottom