Em tựa vai anh kể chuyện chiều,
Gió ru mây nhẹ thả hiu hiu.
Mắt em lấp lánh ngàn tia nắng,
Anh khẽ cười theo gió phiêu diêu.
Ta nắm tay nhau giữa mùa thơ,
Hương yêu êm dịu giữa mộng mơ.
Mặt trời lỡ ngủ trên bờ má,
Làm má em hồng giữa ý thơ.
Nếu mai xa cách vạn trùng dương,
Anh nguyện hóa sóng cuộn yêu thương.
Đưa em về những ngày xanh cũ,
Dìu bước ta chung lối con đường.
Em tựa vai anh, mình bình yên,
Chẳng cần ngày tháng, chẳng ưu phiền.
Chỉ cần tim đập chung nhịp thở,
Là đủ cho nhau suốt trăm niên.
Gió ru mây nhẹ thả hiu hiu.
Mắt em lấp lánh ngàn tia nắng,
Anh khẽ cười theo gió phiêu diêu.
Ta nắm tay nhau giữa mùa thơ,
Hương yêu êm dịu giữa mộng mơ.
Mặt trời lỡ ngủ trên bờ má,
Làm má em hồng giữa ý thơ.
Nếu mai xa cách vạn trùng dương,
Anh nguyện hóa sóng cuộn yêu thương.
Đưa em về những ngày xanh cũ,
Dìu bước ta chung lối con đường.
Em tựa vai anh, mình bình yên,
Chẳng cần ngày tháng, chẳng ưu phiền.
Chỉ cần tim đập chung nhịp thở,
Là đủ cho nhau suốt trăm niên.