Anh là nắng giữa ngày xanh,
Rọi vào tim nhỏ mỏng manh nụ cười.
Em như chiếc lá bên đời,
Lặng thầm gom nắng, chẳng rời xa anh.
Nắng hong khô những mong manh,
Hong giùm đôi mắt long lanh đợi chờ.
Có khi nắng hóa vu vơ,
Hắt hiu rớt lại đôi bờ nhớ thương.
Nắng ơi! Có biết con đường,
Vắng anh, nắng...