Lảy Kiều

Em xin được nói lời thương
Rồi sau đấy nhận tủi buồn cũng cam
Đã nên nên Ngọc nên Vàng
Bằng không thì cháy thành than cũng đành
Từ hôm em đến gặp anh
Buồn vui như kẻ sắp thành ngẩn ngơ
Ngóng từng ngọn gió mà chờ
Mà thương nhớ mặt mà mơ tưởng người
Anh vào trong mỗi sắc trời
Anh vào trong mỗi điều trôi quanh mình
Nơi nào cũng thấy dáng hình
Muốn níu muốn kéo, tự tình cho khuây
Giờ đây trời vẫn còn ngày
Anh đi để lại đêm nay em chờ
Ai người yêu đã bao giờ
Như em yêu tận Bến bờ Khổ đau./.
--GG--​
 
Thôi xin người, nàng ấy mà cọ vào lão, thì có mà đời lão nhoe nhoét nhòe nhoẹt loang lổ màu sắc, lại thành con tắc kè hoa thôi. Bởi chính nàng ấy bẩu rằng nàng ấy vẽ kém lắm. Há há.
Điêu,
Lão nói vậy ma nó chả tin đc, tui sợ cọ cụa Lão chạ còn tí mức nào í. Ở đó mà nhoe nhoét vs chả nhòe nhoẹt.
 
Điêu,
Lão nói vậy ma nó chả tin đc, tui sợ cọ cụa Lão chạ còn tí mức nào í. Ở đó mà nhoe nhoét vs chả nhòe nhoẹt.
Mực của nàng ý chứ lão làm gì còn mực. Há há. Lão mà còn mực thì lão vẽ cho nàng ý đẹp khỏi chê luôn.
 

Đăng nhập để hạn chế hiện quảng cáo.

Thành viên có thể xem được nhiều bài "ẩn"

Tạo tài khoản

Nếu bạn chưa có tài khoản, nhấn nút Đăng ký bên dưới.

Đăng nhập

Bạn đã có sẵn 1 tài khoản? Đăng nhập tại đây.

Back
Top Bottom