Tháng 11 sắp qua!
Nắng vẫn còn rải rác trên những con phố, nhưng đêm về lại mang theo hơi gió lạnh buốt. Thi thoảng chạm vào cốc cacao nóng để ủ ấm đôi bàn tay đã cứng đơ...mùi cacao thơm nồng vẫn ko xua tan đc cảm giác bấp bênh trong lòng người. Ko ai hỏi, cũng ko ai trả lời ... tự khắc hiểu, hết thương rồi thì sẽ tự rời xa. Biết là vậy, nhưng đôi khi nghĩ đến vẫn thấy khó chịu trong từng nhịp thở.
Cũng đến lúc dũng cảm đối diện với bản thân, khép lại những yêu thương còn bỏ ngỏ, ko chờ ko mong, ko tiếc nuối...! Chỉ còn cảm giác hụt hẫng, một chút buồn!
Nắng vẫn còn rải rác trên những con phố, nhưng đêm về lại mang theo hơi gió lạnh buốt. Thi thoảng chạm vào cốc cacao nóng để ủ ấm đôi bàn tay đã cứng đơ...mùi cacao thơm nồng vẫn ko xua tan đc cảm giác bấp bênh trong lòng người. Ko ai hỏi, cũng ko ai trả lời ... tự khắc hiểu, hết thương rồi thì sẽ tự rời xa. Biết là vậy, nhưng đôi khi nghĩ đến vẫn thấy khó chịu trong từng nhịp thở.
Cũng đến lúc dũng cảm đối diện với bản thân, khép lại những yêu thương còn bỏ ngỏ, ko chờ ko mong, ko tiếc nuối...! Chỉ còn cảm giác hụt hẫng, một chút buồn!