Mọi chuyện tình cảm trên đời này đều tùy thuộc vào một chữ "duyên"...
Cuộc đời này là những chuỗi ngày tựa dòng nước chảy trôi và ta chính là người chèo lái con thuyền thuộc về mình, trong suốt cuộc hành trình ấy sẽ có những " lữ khách" ghé thăm ta một đoạn đường, sẽ có người lên ắt hẳn có người xuống, cũng có những người chưa dứt hành trình mà họ đã đột ngột bỏ ta đi, có những người cố gắng lên được chuyến đò ấy để được đi với ta một đoạn rồi lại rẽ ngang. Cho đến đích của cuộc hành trình ta mới có thể nhận ra ai là người còn lại cuối cùng trên chiếc thuyền cuộc đời mình, là người đủ duyên đủ phận bên ta.
Đợi duyên
Một mối quan hệ để bắt đầu cần có một chữ Duyên. Duyên để ta và người gặp được nhau giữa hàng vạn người, Duyên để người cùng ta đồng hành một đoạn đường không biết sẽ bao xa nhưng chúng ta đều nguyện bằng lòng. Khi cô đơn quá lâu chúng ta thường ghen tị với hạnh phúc, ghen tị với tình yêu và tính toán với mọi người "Tại sao họ yêu nhau, họ hạnh phúc còn mình thì không? Tại sao giữa những người lướt qua đời ta, không một ai thuộc về riêng ta? Tất cả đều được vẹn toàn trừ ta?
Chuyện gì đến sẽ đến, hãy tin đi. Rồi sẽ có một ai đó thuộc về riêng ta, đợi chúng ta ở nơi nào đó trên đường đời, rồi sẽ có người cùng ta vẽ nên những đoạn hồi ức đẹp. Có thể người mà ta mong vẫn đang ở một nơi nào đó, họ cũng cô đơn. Giữa đợi một người thật sự thuộc về mình và nắm vội tay một người không thương chỉ vì ta sợ cô đơn, ta không còn đủ kiên nhẫn để chờ đợi hạnh phúc nữa, ta sẽ chọn gì? Có thể ta đã cô đơn quá lâu, một mình chật vật với cuộc sống này trong thời gian dài và mệt nhoài nhưng đừng vì thế mà nhắm mắt chấp nhận một người - đến bản thân mình còn không có niềm tin, có đáng không?
Tất cả không thể cưỡng cầu, chuyện tình cảm cũng vậy, Điều duy nhất chúng ta cần là sống thật vui vẻ, làm những điều mình muốn và mua những thứ mình thích. Tận hưởng cuộc sống xung quanh mình. Hãy thật rạng rỡ, lạc quan mà đối diện với tất cả. Nếu có ai đó bất chợt hỏi bạn " Sao bây giờ vẫn một mình?", đừng vội chạnh lòng, bạn chỉ cần mỉm cười và đáp " Vì mình đang đợi duyên".
Hết duyên
Có những chữ duyên được viết lên bằng sự nhẹ nhàng không chút đắn đo cho một mối quan hệ không đáng. Cũng có chữ duyên méo mó, gượng gạo mà người ta phải buộc lòng viết lên sau những níu kéo, hàng tá tổn thương, hàng ngàn lần tự nhủ, sau những lí do để ngụy biện, cuối cùng khi tâm hồn đủ thanh thản, lí trí đủ vững vàng và trái tim đủ mạnh mẽ, ta tìm được lời đáp cho mối quan hệ đã vỡ đó, thật ra ta và người là hết duyên thật rồi, buông tay thôi!.
Khi đã trải qua những cùng cực oán trách vì một đoạn tình cảm không thể cứu vãn, khi nếm đủ những dằn vặt, tự vấn bản thân vì những đổ vỡ đó, hay sau những trách móc dành cho người, sau tất cả những chênh vênh ấy, ta cơ hồ tự giải thoát cho chính mình, tự tha thứ cho cuộc đời, ta và người là hết duyên. Thời gian rồi sẽ giúp ta nhận ra bất cứ một mối quan hệ nào để bắt đầu cần có một chữ Duyên, để đi được với nhau quãng đường dài càng cần chữ Duyên. Ta và người rẽ hướng khác nhau chẳng qua chỉ là duyên cạn, nghĩa tàn. Chúng ta không hề có lỗi.
Là đợi duyên hay hết duyên suy cho cùng đó là lúc tâm hồn ta thật sự thanh thản. Buông bỏ hết những tranh đoạt, lo toan ngoài kia, tha thứ cho những tình cảm đứt đoạn, tha thứ cho những người chỉ đến ghé thăm ta và tha thứ cho chính mình. Tất cả thật sự là một quãng đường dài sau những dằn vặt, những trải lòng khi đến một giới hạn nào đó ta cũng tự học được cách chấp nhận, tìm đến sự an nhiên để tự nói với bản thân rằng"TẤT CẢ ĐỀU TÙY DUYÊN".
Sống trên đời này mọi chuyện đều có một chữ Duyên. Với những người lướt qua cuộc đời ta, có người ở lại có người ra đi đều là duyên, ta trân trọng tất cả vì dù ít hay nhiều, tốt hay xấu, chúng ta cũng đã có cho nhau những kỉ niệm đẹp riêng chúng ta tạo nên.
Hãy nhẹ nhàng, an nhiên với cuộc đời!
Rồi ta sẽ hạnh phúc...
-Sưu tầm.
#skybooks
Cuộc đời này là những chuỗi ngày tựa dòng nước chảy trôi và ta chính là người chèo lái con thuyền thuộc về mình, trong suốt cuộc hành trình ấy sẽ có những " lữ khách" ghé thăm ta một đoạn đường, sẽ có người lên ắt hẳn có người xuống, cũng có những người chưa dứt hành trình mà họ đã đột ngột bỏ ta đi, có những người cố gắng lên được chuyến đò ấy để được đi với ta một đoạn rồi lại rẽ ngang. Cho đến đích của cuộc hành trình ta mới có thể nhận ra ai là người còn lại cuối cùng trên chiếc thuyền cuộc đời mình, là người đủ duyên đủ phận bên ta.
Đợi duyên
Một mối quan hệ để bắt đầu cần có một chữ Duyên. Duyên để ta và người gặp được nhau giữa hàng vạn người, Duyên để người cùng ta đồng hành một đoạn đường không biết sẽ bao xa nhưng chúng ta đều nguyện bằng lòng. Khi cô đơn quá lâu chúng ta thường ghen tị với hạnh phúc, ghen tị với tình yêu và tính toán với mọi người "Tại sao họ yêu nhau, họ hạnh phúc còn mình thì không? Tại sao giữa những người lướt qua đời ta, không một ai thuộc về riêng ta? Tất cả đều được vẹn toàn trừ ta?
Chuyện gì đến sẽ đến, hãy tin đi. Rồi sẽ có một ai đó thuộc về riêng ta, đợi chúng ta ở nơi nào đó trên đường đời, rồi sẽ có người cùng ta vẽ nên những đoạn hồi ức đẹp. Có thể người mà ta mong vẫn đang ở một nơi nào đó, họ cũng cô đơn. Giữa đợi một người thật sự thuộc về mình và nắm vội tay một người không thương chỉ vì ta sợ cô đơn, ta không còn đủ kiên nhẫn để chờ đợi hạnh phúc nữa, ta sẽ chọn gì? Có thể ta đã cô đơn quá lâu, một mình chật vật với cuộc sống này trong thời gian dài và mệt nhoài nhưng đừng vì thế mà nhắm mắt chấp nhận một người - đến bản thân mình còn không có niềm tin, có đáng không?
Tất cả không thể cưỡng cầu, chuyện tình cảm cũng vậy, Điều duy nhất chúng ta cần là sống thật vui vẻ, làm những điều mình muốn và mua những thứ mình thích. Tận hưởng cuộc sống xung quanh mình. Hãy thật rạng rỡ, lạc quan mà đối diện với tất cả. Nếu có ai đó bất chợt hỏi bạn " Sao bây giờ vẫn một mình?", đừng vội chạnh lòng, bạn chỉ cần mỉm cười và đáp " Vì mình đang đợi duyên".
Hết duyên
Có những chữ duyên được viết lên bằng sự nhẹ nhàng không chút đắn đo cho một mối quan hệ không đáng. Cũng có chữ duyên méo mó, gượng gạo mà người ta phải buộc lòng viết lên sau những níu kéo, hàng tá tổn thương, hàng ngàn lần tự nhủ, sau những lí do để ngụy biện, cuối cùng khi tâm hồn đủ thanh thản, lí trí đủ vững vàng và trái tim đủ mạnh mẽ, ta tìm được lời đáp cho mối quan hệ đã vỡ đó, thật ra ta và người là hết duyên thật rồi, buông tay thôi!.
Khi đã trải qua những cùng cực oán trách vì một đoạn tình cảm không thể cứu vãn, khi nếm đủ những dằn vặt, tự vấn bản thân vì những đổ vỡ đó, hay sau những trách móc dành cho người, sau tất cả những chênh vênh ấy, ta cơ hồ tự giải thoát cho chính mình, tự tha thứ cho cuộc đời, ta và người là hết duyên. Thời gian rồi sẽ giúp ta nhận ra bất cứ một mối quan hệ nào để bắt đầu cần có một chữ Duyên, để đi được với nhau quãng đường dài càng cần chữ Duyên. Ta và người rẽ hướng khác nhau chẳng qua chỉ là duyên cạn, nghĩa tàn. Chúng ta không hề có lỗi.
Là đợi duyên hay hết duyên suy cho cùng đó là lúc tâm hồn ta thật sự thanh thản. Buông bỏ hết những tranh đoạt, lo toan ngoài kia, tha thứ cho những tình cảm đứt đoạn, tha thứ cho những người chỉ đến ghé thăm ta và tha thứ cho chính mình. Tất cả thật sự là một quãng đường dài sau những dằn vặt, những trải lòng khi đến một giới hạn nào đó ta cũng tự học được cách chấp nhận, tìm đến sự an nhiên để tự nói với bản thân rằng"TẤT CẢ ĐỀU TÙY DUYÊN".
Sống trên đời này mọi chuyện đều có một chữ Duyên. Với những người lướt qua cuộc đời ta, có người ở lại có người ra đi đều là duyên, ta trân trọng tất cả vì dù ít hay nhiều, tốt hay xấu, chúng ta cũng đã có cho nhau những kỉ niệm đẹp riêng chúng ta tạo nên.
Hãy nhẹ nhàng, an nhiên với cuộc đời!
Rồi ta sẽ hạnh phúc...
-Sưu tầm.
#skybooks