Quá nửa đời ta quyết định ly hôn
Trả tự do cho người không ở lại
Dẫu lòng ta nhiều khi thật hoang hoải
Níu kéo gì khi chẳng thể vì nhau.
Quá nửa đời ta ôm một nỗi đau
Nỗi đau mang tên người đàn bà cũ
Người đã từng có mái nhà để giữ
Nhưng bây giờ tan tác nẻo đường xa.
Quá nửa đời ta lần nữa bôn ba
Đường tình ái để tìm người trong mộng
Tìm nơi đâu khi đường đời đủ rộng
Mà lòng người chật hẹp những tính toan.
Quá nửa đời ta chịu nỗi hoang mang
Nỗi cô đơn mang tên người dang dở
Có những lúc buồn đến ngừng nhịp thở
Ta dặn lòng mọi chuyện sẽ bình an.
Quá nửa đời, lại lần nữa lang thang
Tìm bến đỗ và bờ vai nồng ấm
Rồi có lúc ta yêu mình sâu đậm
Tự nhủ lòng: thôi nhé chọn bình yên.
Trả tự do cho người không ở lại
Dẫu lòng ta nhiều khi thật hoang hoải
Níu kéo gì khi chẳng thể vì nhau.
Quá nửa đời ta ôm một nỗi đau
Nỗi đau mang tên người đàn bà cũ
Người đã từng có mái nhà để giữ
Nhưng bây giờ tan tác nẻo đường xa.
Quá nửa đời ta lần nữa bôn ba
Đường tình ái để tìm người trong mộng
Tìm nơi đâu khi đường đời đủ rộng
Mà lòng người chật hẹp những tính toan.
Quá nửa đời ta chịu nỗi hoang mang
Nỗi cô đơn mang tên người dang dở
Có những lúc buồn đến ngừng nhịp thở
Ta dặn lòng mọi chuyện sẽ bình an.
Quá nửa đời, lại lần nữa lang thang
Tìm bến đỗ và bờ vai nồng ấm
Rồi có lúc ta yêu mình sâu đậm
Tự nhủ lòng: thôi nhé chọn bình yên.