500 anh e cho e hỏi. 1 người đàn ông trong gia đình, vợ nhờ sửa xe cho con, bóng đèn.... Thì trả lời tự làm đi, tại sao tui phải làm. Vậy chứ việc nhà, cơm nước vợ chưa chu toàn là nói nặng nhẹ. Thì thằng đàn ông đó thế nào ạ
Nên đọc:
❶ Cảnh báo lừa đảo
Đàn ông vô tâm, nếu ko biết sửa hoặc không muốn sửa thì có thể mang ra hàng sửa/gọi người sửa. Phụ nữ họ tự làm được tất cả thì đã không cần đàn ông500 anh e cho e hỏi. 1 người đàn ông trong gia đình, vợ nhờ sửa xe cho con, bóng đèn.... Thì trả lời tự làm đi, tại sao tui phải làm. Vậy chứ việc nhà, cơm nước vợ chưa chu toàn là nói nặng nhẹ. Thì thằng đàn ông đó thế nào ạ
Mình nghĩ con người ẩn bên trong ng chồng này chỉ có 2 kiểu:500 anh e cho e hỏi. 1 người đàn ông trong gia đình, vợ nhờ sửa xe cho con, bóng đèn.... Thì trả lời tự làm đi, tại sao tui phải làm. Vậy chứ việc nhà, cơm nước vợ chưa chu toàn là nói nặng nhẹ. Thì thằng đàn ông đó thế nào ạ
Mình nghĩ là gia trưởng, nhưng cũng phải nhìn nhiều khía cạnh500 anh e cho e hỏi. 1 người đàn ông trong gia đình, vợ nhờ sửa xe cho con, bóng đèn.... Thì trả lời tự làm đi, tại sao tui phải làm. Vậy chứ việc nhà, cơm nước vợ chưa chu toàn là nói nặng nhẹ. Thì thằng đàn ông đó thế nào ạ
Bản chất gia trưởng, nhỏ nhen á bạn à.Mình nghĩ là gia trưởng, nhưng cũng phải nhìn nhiều khía cạnh
Nếu chồng bạn ra ngoài kiếm đc tiền lo đc cho vợ con, thì không biết sửa chữa đồ trong nhà hay lười đùn đẩy việc vặt cho vợ vẫn tạm chấp nhận được
Còn đã không lo được cho vợ con chuyện tiền bạc mà còn vậy thì bạn đang có thêm 1 đứa con nữa rồi đấy
Đây là câu mình cũng hỏi như vậy, nếu như mình làm được tất cả, thì mình lấy chồng để làm gì.Thì được câu trả lời.Đàn ông vô tâm, nếu ko biết sửa hoặc không muốn sửa thì có thể mang ra hàng sửa/gọi người sửa. Phụ nữ họ tự làm được tất cả thì đã không cần đàn ông
Ừ thì tự làm. Rồi soạn đơn ly hôn tự kí rồi gửi cho ổng luôn.500 anh e cho e hỏi. 1 người đàn ông trong gia đình, vợ nhờ sửa xe cho con, bóng đèn.... Thì trả lời tự làm đi, tại sao tui phải làm. Vậy chứ việc nhà, cơm nước vợ chưa chu toàn là nói nặng nhẹ. Thì thằng đàn ông đó thế nào ạ
Theo mình nghĩ thì "lo cho vợ con" nó đâu phải đơn giản là "kiếm đc tiền"? Đàn ông ỷ thế vậy hình như có vẻ hơi hèn á. Chuyện rận chăn ai ng đó biết nhưng đàn ông so đo thì tranh váy vợ rồi háng ai rộng hơn để đẻ con ))))Mình nghĩ là gia trưởng, nhưng cũng phải nhìn nhiều khía cạnh
Nếu chồng bạn ra ngoài kiếm đc tiền lo đc cho vợ con, thì không biết sửa chữa đồ trong nhà hay lười đùn đẩy việc vặt cho vợ vẫn tạm chấp nhận được
Còn đã không lo được cho vợ con chuyện tiền bạc mà còn vậy thì bạn đang có thêm 1 đứa con nữa rồi đấy
Hai bạn lập gđ từ tìm hiểu nhau hay mai mối vậy?Đây là câu mình cũng hỏi như vậy, nếu như mình làm được tất cả, thì mình lấy chồng để làm gì.Thì được câu trả lời.
+ Là chồng chứ đâu phải nghĩa vụ làm tất cả.
Vậy thì mình là vợ, nghĩa vụ mình phải làm tất cả sao? Dọn dẹp, nấu nướng, chăm con, dạy dỗ, đưa rước học hành, bệnh hoạn, chăm lo cha mẹ 2 bên.... Tất cả chỉ có mình. Ỏng chỉ có việc đi làm, về cầm đt bấm. Vậy mà lâu lâu vợ nhờ chút việc, thì lại nghe như vậy.
Đúng là vậy, nhưng ít ra cũng phải tìm điều gì đó để thông cảmTheo mình nghĩ thì "lo cho vợ con" nó đâu phải đơn giản là "kiếm đc tiền"? Đàn ông ỷ thế vậy hình như có vẻ hơi hèn á. Chuyện rận chăn ai ng đó biết nhưng đàn ông so đo thì tranh váy vợ rồi háng ai rộng hơn để đẻ con ))))
Thật sự mà nói, mình đang rất cố gắng thông cảm đây ạ.Đúng là vậy, nhưng ít ra cũng phải tìm điều gì đó để thông cảm
Cũng là vợ chồng rồi còn con cái nữa, khó mà dứt được
Dạ từ tìm hiểu. Lúc đầu mình biết a có tính gia trưởng, độc tài. Nhưng mình nghĩ làm a thay đổi được. Nhưng ko bạn ạ. A cũng ko có lăng nhăng bên ngoài gì, nhưng tính cách ko thay đổi được, ngày càng trở nên nhỏ nhen, ích kỷ hơn với vợ và người trong gia đình. Chứ với người ngoài thì ko hề tính toán. Khôn nhà dạy chợ là vậy.Hai bạn lập gđ từ tìm hiểu nhau hay mai mối vậy?
Bạn đã cam chịu 3 năm thì mình nghĩ 1 phần vì con cái, 1 phần vì không thể tự chủ kinh tế để tự lo đc cho conThật sự mà nói, mình đang rất cố gắng thông cảm đây ạ.
3 năm nay, vì 2 chữ con cái mà chịu đựng. Muốn cho các con có đầy đủ mái ấm gia đình. Dù biết rằng, đối với con mình cha chỉ là hình thức, vì từ nhỏ, tất cả mọi mặt chúng chỉ có mẹ mà thôi. Ốm đau, dỗ dành, sợ hãi hay vui mừng chỉ có mẹ đồng hành. Hiển nhiên ko thể phủ nhận công cha. Vì là người tạo kinh tế cho chúng cuộc sống đủ đầy. Nên mình mới cố gắng vì điều đó, vì các con đó ạ.
Như nhà em 2 vợ chồng mấy nay cũng xác định ở chung nhà nhưng việc ai nấy làm cũng ổn thôi đó. Ai rảnh thấy nhà bừa bộn thì dọn chứ dù gì thì nhà cửa con cái cũng là của mình mà, để chình ình ra đó không làm ngứa mắt lắm. Mỗi gia đình là mỗi cảnh nên suy nghĩ của từng người không thể giống nhau nên ta đành chấp nhận tình huống thôi chị. Giờ ổng đã muốn vậy có năn nỉ ổng cũng ko làm đâu.Đây là câu mình cũng hỏi như vậy, nếu như mình làm được tất cả, thì mình lấy chồng để làm gì.Thì được câu trả lời.
+ Là chồng chứ đâu phải nghĩa vụ làm tất cả.
Vậy thì mình là vợ, nghĩa vụ mình phải làm tất cả sao? Dọn dẹp, nấu nướng, chăm con, dạy dỗ, đưa rước học hành, bệnh hoạn, chăm lo cha mẹ 2 bên.... Tất cả chỉ có mình. Ỏng chỉ có việc đi làm, về cầm đt bấm. Vậy mà lâu lâu vợ nhờ chút việc, thì lại nghe như vậy.
Mình ko ngại khó. Nếu sợ khổ cực, mình đã bỏ từ những ngày đầu mới quen à. Đến với nhau, khi ỏng còn đi học chưa tốt nghiệp, chật vật khi mới ra trường, rồi giờ cũng tạo được kinh tế ổn định. Thì công người phụ nữ ko hề nhỏ trong chuyện này. Nhưng mình buồn, mình tủi vì chưa được chồng hiểu và thông cảm á bạn ơi. Nhìn những người chung quanh, chồng họ đỡ đần vợ chuyện con cái, dọn dẹp nhà cửa, quan tâm chăm sóc mà mình đã rớt nước mắt bao năm nay. Ko phải vấn đề phụ thuộc kinh tế, mình ở nhà, chứ mình cũng kinh doanh công việc gia đình phát triển vậy, mười mấy năm nay mình về làm dâu, chỉ giúp gia đình ổng ngày càng nhà cao cửa rộng thêm thôi. Người có của thì người có công thôi. Mình ko có của, thì mình bỏ công. Nhưng điều đó ko được thừa nhận bạn ạNhư nhà em 2 vợ chồng mấy nay cũng xác định ở chung nhà nhưng việc ai nấy làm cũng ổn thôi đó. Ai rảnh thấy nhà bừa bộn thì dọn chứ dù gì thì nhà cửa con cái cũng là của mình mà, để chình ình ra đó không làm ngứa mắt lắm. Mỗi gia đình là mỗi cảnh nên suy nghĩ của từng người không thể giống nhau nên ta đành chấp nhận tình huống thôi chị. Giờ ổng đã muốn vậy có năn nỉ ổng cũng ko làm đâu.
Mình đang cố gắng vì điều đó bạn ạ. Giờ nếu buông, 1 mình mình, thì mình ko sợ. Nhưng mình ko thể lo đủ đầy cho mấy đứa nhỏ, sẽ ảnh hưởng tới tương lai tụi nó. Mình đem chúng nó tới thế giới này, thì mình phải chịu trách nhiệm với cuộc đời chúng. Nên mình đành cam chịu bạn àBạn đã cam chịu 3 năm thì mình nghĩ 1 phần vì con cái, 1 phần vì không thể tự chủ kinh tế để tự lo đc cho con
Có rất nhiều trường hợp như bạn, bạn không có sự lựa chọn
Mình nghĩ cách tốt nhất cho bạn có lẽ là luôn nghĩ những điểm tốt của người đó, vì ít ra người đó phải có điểm gì đó tốt thì bạn mới quyết định tiến tới hôn nhân
Lấy đó làm động lực để chăm sóc con cái thôi
Thôi em chỉ biết chúc chị luôn vững vàng tinh thần để lo cho con cái ạ. Chứ chuyện gia đình nhiều khi biết là không hoà hợp, nhưng mà có khi ly hôn thì lại là không thể vì còn nhiều điều khách quan khác chỉ có người trong cuộc như chị với anh nhà mới biết được.Mình ko ngại khó. Nếu sợ khổ cực, mình đã bỏ từ những ngày đầu mới quen à. Đến với nhau, khi ỏng còn đi học chưa tốt nghiệp, chật vật khi mới ra trường, rồi giờ cũng tạo được kinh tế ổn định. Thì công người phụ nữ ko hề nhỏ trong chuyện này. Nhưng mình buồn, mình tủi vì chưa được chồng hiểu và thông cảm á bạn ơi. Nhìn những người chung quanh, chồng họ đỡ đần vợ chuyện con cái, dọn dẹp nhà cửa, quan tâm chăm sóc mà mình đã rớt nước mắt bao năm nay. Ko phải vấn đề phụ thuộc kinh tế, mình ở nhà, chứ mình cũng kinh doanh công việc gia đình phát triển vậy, mười mấy năm nay mình về làm dâu, chỉ giúp gia đình ổng ngày càng nhà cao cửa rộng thêm thôi. Người có của thì người có công thôi. Mình ko có của, thì mình bỏ công. Nhưng điều đó ko được thừa nhận bạn ạ
Mình không có ý chê trách bạn, nhưng của chồng công vợ, vợ là tay hòm chìa khoáMình ko ngại khó. Nếu sợ khổ cực, mình đã bỏ từ những ngày đầu mới quen à. Đến với nhau, khi ỏng còn đi học chưa tốt nghiệp, chật vật khi mới ra trường, rồi giờ cũng tạo được kinh tế ổn định. Thì công người phụ nữ ko hề nhỏ trong chuyện này. Nhưng mình buồn, mình tủi vì chưa được chồng hiểu và thông cảm á bạn ơi. Nhìn những người chung quanh, chồng họ đỡ đần vợ chuyện con cái, dọn dẹp nhà cửa, quan tâm chăm sóc mà mình đã rớt nước mắt bao năm nay. Ko phải vấn đề phụ thuộc kinh tế, mình ở nhà, chứ mình cũng kinh doanh công việc gia đình phát triển vậy, mười mấy năm nay mình về làm dâu, chỉ giúp gia đình ổng ngày càng nhà cao cửa rộng thêm thôi. Người có của thì người có công thôi. Mình ko có của, thì mình bỏ công. Nhưng điều đó ko được thừa nhận bạn ạ