Con gái lúc trên giường thì rên: “Em sướng quá anh ơi…” – cả vũ trụ co lại chỉ còn đúng cái chăn, cái gối và cái nhịp thở gấp gáp. Lúc ấy, tiền điện chưa đóng, nợ NH chưa trả, tất cả đều biến mất không dấu vết.
Nhưng chỉ 15 phút sau, khi xuống dốc, khi hormone đã rút về, thì cũng cái miệng ấy lại thở dài: “Em khổ quá anh ơi…”. Khổ vì lương ba cọc ba đồng, khổ vì ông ck nằm cạnh đang ngủ ngáy, khổ vì con nay ốm mai đau, khổ vì ngày mai vẫn phải dậy đi làm như chưa từng “sướng” bao giờ.
Đàn ông thì khác. Mấy khi rên đâu. Sướng thì phọt ra, khổ thì nuốt vào. Ngoài đời hay trên giường cũng vậy: ít kêu nhưng nhiều khi còn khổ hơn cả đàn bà.
Suy cho cùng, cái “sướng” nào cũng ngắn, chỉ có cái “khổ” mới dài. Có những người chấp nhận bỏ cả gia đình con cái chỉ để chạy theo vài phút rên rỉ, để rồi phần lớn thời gian lại ngồi thở dài.
Thế mới mỉa mai rằng, nhân loại nghiện cảm giác ngắn hạn, nhưng lại bị hành bởi cái dài hạn đó thôi...
Nhưng chỉ 15 phút sau, khi xuống dốc, khi hormone đã rút về, thì cũng cái miệng ấy lại thở dài: “Em khổ quá anh ơi…”. Khổ vì lương ba cọc ba đồng, khổ vì ông ck nằm cạnh đang ngủ ngáy, khổ vì con nay ốm mai đau, khổ vì ngày mai vẫn phải dậy đi làm như chưa từng “sướng” bao giờ.
Đàn ông thì khác. Mấy khi rên đâu. Sướng thì phọt ra, khổ thì nuốt vào. Ngoài đời hay trên giường cũng vậy: ít kêu nhưng nhiều khi còn khổ hơn cả đàn bà.
Suy cho cùng, cái “sướng” nào cũng ngắn, chỉ có cái “khổ” mới dài. Có những người chấp nhận bỏ cả gia đình con cái chỉ để chạy theo vài phút rên rỉ, để rồi phần lớn thời gian lại ngồi thở dài.
Thế mới mỉa mai rằng, nhân loại nghiện cảm giác ngắn hạn, nhưng lại bị hành bởi cái dài hạn đó thôi...