Tôi đã thầm yêu bạn học cùng lớp – và không biết nên làm gì - ID:399902

➤➤ sugar baby

Blogger

gem
VIP
Thành viên nữ
Chính Thức
User ID
660252
Since
27/9/25
Bài viết
30
Like
22
Tuổi
34
TBD
284,999VNĐ
Có lẽ ai trong đời cũng từng có một mối tình thầm lặng — nơi mà trái tim cứ run rẩy mỗi khi người ấy cười, ánh mắt vô tình chạm vào nhau, hay chỉ đơn giản là nghe thấy giọng nói quen thuộc vang lên trong lớp học. Tôi cũng vậy. Tôi đang thầm yêu một người bạn học cùng lớp, và mỗi ngày trôi qua, cảm xúc ấy cứ lớn dần lên, nhẹ nhàng nhưng cũng đầy rối rắm.


Chúng tôi học cùng nhau gần hai năm nay. Anh ấy không phải kiểu con trai quá nổi bật, không giỏi thể thao hay hay pha trò, nhưng lại có một sự ấm áp rất riêng. Anh luôn sẵn sàng giúp bạn bè, luôn lắng nghe khi ai đó cần tâm sự. Có lẽ chính điều đó khiến tôi dần dần chú ý đến anh, rồi chẳng biết từ khi nào, trái tim tôi cứ loạn nhịp mỗi khi thấy anh bước vào lớp.


Tôi nhớ rõ ngày đầu tiên chúng tôi nói chuyện — chỉ là anh hỏi mượn cây bút vì quên mang. Một chuyện nhỏ xíu thôi, nhưng tôi lại nhớ mãi. Sau đó, chúng tôi bắt đầu nói chuyện nhiều hơn, thường xuyên trao đổi bài vở, đôi khi cùng nhau học nhóm. Anh đối xử với ai cũng tốt, nhưng tôi lại luôn tự hỏi: “Liệu anh có quan tâm đến mình nhiều hơn một chút không?”


Có những buổi sáng, tôi đến lớp sớm hơn bình thường chỉ để có cơ hội ngồi gần anh. Có hôm anh cười với tôi, tôi vui cả ngày. Nhưng rồi cũng có lúc thấy anh nói chuyện thân mật với cô bạn khác, tôi lại chạnh lòng, cố gắng tỏ ra bình thường dù trong lòng đang ghen một cách ngốc nghếch. Tôi biết — mình chẳng có quyền gì để ghen cả, vì giữa chúng tôi đâu có gì. Chỉ là… tim không nghe theo lý trí.


Tôi từng nhiều lần muốn nói ra. Có lúc đã gõ sẵn tin nhắn: “Tớ thích cậu” rồi lại xóa đi. Tôi sợ, sợ rằng nếu nói ra, mọi thứ sẽ thay đổi. Sợ rằng anh sẽ lúng túng, xa cách, và tình bạn vốn trong sáng giữa hai người sẽ biến mất. Nhưng cũng sợ rằng nếu cứ im lặng, tôi sẽ bỏ lỡ mất một điều gì đó quý giá — một cơ hội mà sau này có thể hối tiếc cả đời.


Tôi kể chuyện này với nhỏ bạn thân. Nó bảo: “Nếu thích thì cứ nói. Dù kết quả thế nào, ít ra mày cũng đã dám sống thật với cảm xúc của mình.” Nhưng tôi không mạnh mẽ được như nó nói. Tôi vẫn do dự, vẫn sợ tổn thương, và vẫn chọn cách giấu kín tất cả.


Thỉnh thoảng, tôi nghĩ có lẽ anh đã nhận ra điều gì đó. Bởi có lúc ánh mắt anh nhìn tôi rất lạ — vừa dịu dàng, vừa như đang che giấu điều gì. Nhưng rồi ngay sau đó, anh lại cư xử tự nhiên như chưa từng có gì xảy ra. Có thể anh chỉ xem tôi là một người bạn tốt, một cô bạn học dễ thương, chứ chẳng hề biết rằng tôi đang thích anh đến mức nào.


Tôi không biết nên tiếp tục giữ cảm xúc này trong lòng hay nên nói ra. Mỗi lần nghĩ đến chuyện tỏ tình, tim tôi lại đập mạnh đến mức như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Nhưng rồi lý trí lại kéo tôi về: “Nếu bị từ chối thì sao? Nếu sau đó anh né tránh mình thì sao?” Những câu hỏi ấy khiến tôi chẳng bao giờ đủ dũng cảm để nói lời thật lòng.


Có những đêm, tôi nằm nghe nhạc và tưởng tượng về một ngày nào đó — khi tôi có thể tự tin nói với anh: “Tớ thích cậu, lâu rồi.” Dù chỉ là trong mơ thôi, cảm giác ấy cũng khiến tôi mỉm cười. Nhưng khi thức dậy, tôi lại quay về thực tại, vẫn là cô gái ngồi hàng ghế thứ ba, thỉnh thoảng nhìn lén anh qua ô cửa sổ lớp học, lặng lẽ yêu mà không dám nói.


Tôi viết những dòng này không phải để than vãn, mà chỉ muốn chia sẻ câu chuyện của mình — của một cô gái nhỏ đang loay hoay với cảm xúc đầu đời. Tôi tin rằng ngoài kia, cũng có nhiều người giống tôi, đang thầm yêu mà chưa dám nói.


Vậy nên… nếu bạn đọc đến đây, tôi muốn hỏi thật lòng: Bạn sẽ làm gì nếu là tôi? Có nên nói ra tình cảm này, dù biết rằng có thể sẽ đánh mất tình bạn, hay tiếp tục im lặng, để tình cảm ấy mãi chỉ là một bí mật trong tim?
 

Đăng nhập để hạn chế hiện quảng cáo.

Thành viên có thể xem được nhiều bài "ẩn"

Tạo tài khoản

Nếu bạn chưa có tài khoản, nhấn nút Đăng ký bên dưới.

Đăng nhập

Bạn đã có sẵn 1 tài khoản? Đăng nhập tại đây.

Chủ đề mới nhất

Back
Top Bottom