Chồng đi làm xa, tôi quan hệ với anh hàng xóm - ID:399904

➤➤ sugar baby

Blogger

gem
VIP
Thành viên nữ
Chính Thức
User ID
660252
Since
27/9/25
Bài viết
30
Like
22
Tuổi
34
TBD
284,999VNĐ
Cùng tác giả:
Tôi năm nay ba mươi lăm tuổi, chồng tôi làm công trình ở tận miền Trung, mỗi năm chỉ về nhà được đôi ba lần. Con tôi còn nhỏ, tôi làm kế toán ở một xí nghiệp gần nhà. Cuộc sống cứ lặp lại đều đặn: sáng đi làm, chiều về cơm nước, tối ru con ngủ rồi nhìn lên trần nhà trống trải. Những ngày đầu, tôi thấy mình mạnh mẽ lắm. Nhưng càng về sau, sự cô đơn càng lớn, len lỏi như sợi dây siết chặt lấy tim.


Người ta nói phụ nữ chỉ cần yêu thương là đủ, nhưng thật ra không phải vậy. Có những đêm, tôi chỉ thèm được nằm cạnh một người, được nghe hơi thở quen thuộc, được ai đó ôm mình vào lòng. Những điều tưởng đơn giản ấy lại trở thành xa xỉ khi chồng ở xa. Tôi cố gắng chôn giấu cảm xúc đó, tự dặn lòng rằng mình phải kiên cường, phải giữ cho trọn đạo nghĩa. Nhưng con người, đâu phải lúc nào cũng thắng nổi chính mình.


Anh hàng xóm sống một mình, vợ mất sớm. Anh hay giúp tôi sửa bóng đèn, gắn lại cửa, hoặc mang cho con tôi ít quà vặt. Ban đầu chỉ là hàng xóm tốt bụng, nhưng rồi những câu chuyện dài hơn, những ánh mắt kéo dài hơn, và sự trống trải trong lòng tôi cũng dần yếu mềm. Tôi không nhớ rõ khoảnh khắc mình vượt qua ranh giới, chỉ biết sau đó, khi nhận ra mình đã sai, tôi như rơi xuống vực.


Tôi sợ hãi, ân hận, và tự khinh mình. Đêm về nằm cạnh con, nhìn đứa bé ngủ ngoan mà nước mắt cứ trào ra. Tôi nhớ chồng, nhớ những ngày anh gọi điện hỏi thăm, giọng mệt nhưng vẫn lo cho vợ con. Tôi sợ ánh mắt anh nếu biết chuyện, sợ mất đi niềm tin mà bao năm chúng tôi gây dựng.


Người ta thường nói: “Ngoại tình là do thiếu đạo đức.” Có lẽ đúng, nhưng tôi hiểu rõ hơn ai hết, đôi khi chỉ cần một phút yếu lòng, một khoảnh khắc cô đơn, một ánh nhìn quá ấm áp… cũng đủ khiến người phụ nữ gục ngã. Không phải vì hết yêu, mà vì quá mệt mỏi với sự trống vắng kéo dài.


Từ ngày đó, tôi cắt đứt mọi liên lạc với anh hàng xóm. Tôi thu mình lại, chỉ biết dốc sức chăm con, cố gắng chuộc lại lỗi lầm trong thầm lặng. Tôi không dám kể với ai, chỉ viết ra đây như một lời thú tội với chính mình. Có những sai lầm không thể sửa, chỉ có thể sống cả đời mà nhắc nhở bản thân đừng bao giờ để trái tim đi lạc thêm lần nữa.


Nếu ai đọc được những dòng này, tôi chỉ mong họ hiểu rằng — cô đơn có thể giết chết một người phụ nữ từ bên trong. Hãy yêu và quan tâm đến người ở lại, trước khi họ phải học cách tìm hơi ấm từ nơi khác.
 

Đăng nhập để hạn chế hiện quảng cáo.

Thành viên có thể xem được nhiều bài "ẩn"

Tạo tài khoản

Nếu bạn chưa có tài khoản, nhấn nút Đăng ký bên dưới.

Đăng nhập

Bạn đã có sẵn 1 tài khoản? Đăng nhập tại đây.

Chủ đề mới nhất

Back
Top Bottom