Anh là người nắm tay em bước ra khỏi những tổn thương cũ, dạy em cách mở lòng, cách tin rằng hạnh phúc vẫn còn đâu đó dành cho mình.
Nhưng cũng chính anh lại là người khiến niềm tin ấy vỡ vụn lần nữa - lần này sâu hơn, đau hơn, đến mức em không biết phải dựa vào điều gì để đứng dậy.
Hóa ra, có những người xuất hiện như ánh sáng, nhưng rồi lại để lại một khoảng tối lớn hơn cả những gì họ từng soi rọi.
Và em, sau tất cả, chỉ còn biết tự nhắc mình: đừng bao giờ trao hết hy vọng vào một người để rồi chính người đó khiến em không còn muốn tin vào cuộc đời này nữa.

Nhưng cũng chính anh lại là người khiến niềm tin ấy vỡ vụn lần nữa - lần này sâu hơn, đau hơn, đến mức em không biết phải dựa vào điều gì để đứng dậy.
Hóa ra, có những người xuất hiện như ánh sáng, nhưng rồi lại để lại một khoảng tối lớn hơn cả những gì họ từng soi rọi.
Và em, sau tất cả, chỉ còn biết tự nhắc mình: đừng bao giờ trao hết hy vọng vào một người để rồi chính người đó khiến em không còn muốn tin vào cuộc đời này nữa.
