Tôi gặp em - cô gái miền Tây 22 tuổi nhưng lên sài gòn được 7 năm rồi. E nói chuyện nhỏ nhẹ, dễ nghe, nên cái máu mai mối nó lại nổi lên bất tử
-Em có bạn trai chưa?
-Dạ có rồi chị .
-Nhà chị ở gần đây không ?
-cũng gần em ah, còn em?
-Trước em cũng ở khu này , nhưng giờ em chuyển trọ rồi. C ko biết đâu ? Để tiết kiệm tiền phòng , em ở chung với một chị nữa, em nhường cho chị ấy giường , em trải nệm dưới đất. vậy mà ,có một lần , chị ấy đi ăn tất niên , dắt về phòng 1 chị. Do em hay trùm mềm ngủ , nên chị ấy tưởng em ngủ rồi , hai chị ấy là con gái nha, con gái đó , mà lột đồ quăng tùm lum xuống nền nhà. ...coi em như chết rồi. Em sợ quá, nằm im không dám thở, hồi hộp hé mềm xem tiếp ...( Còn phần sau)
-Em có bạn trai chưa?
-Dạ có rồi chị .
-Nhà chị ở gần đây không ?
-cũng gần em ah, còn em?
-Trước em cũng ở khu này , nhưng giờ em chuyển trọ rồi. C ko biết đâu ? Để tiết kiệm tiền phòng , em ở chung với một chị nữa, em nhường cho chị ấy giường , em trải nệm dưới đất. vậy mà ,có một lần , chị ấy đi ăn tất niên , dắt về phòng 1 chị. Do em hay trùm mềm ngủ , nên chị ấy tưởng em ngủ rồi , hai chị ấy là con gái nha, con gái đó , mà lột đồ quăng tùm lum xuống nền nhà. ...coi em như chết rồi. Em sợ quá, nằm im không dám thở, hồi hộp hé mềm xem tiếp ...( Còn phần sau)