Chán lắm các bạn àh.Mình nam 26t đầu rồi mà vẫn bấp bênh chênh vênh bế tắc đủ thứ. Đôi khi cô đơn muốn có vài người bạn để tâm sự chia sẻ cuộc sống với nhau cho có chút lạc quan hơn, mà sao khó quá , ko ai nghiêm túc cả cái họ cần là bạn phải có những gì ... điều kiện bạn phải thế này thế nọ...họ ko quan tâm đến cảm xúc của mình. Cuộc sống mà ai ko muốn những cái tốt đẹp nhất cho mình chỉ là do số phận đã an bài thì mình phải thích nghi thôi.các bạn đòi hỏi cao quá trong khi các bạn chẳng giúp ích đc gì cho tôi. Các bạn nhìn vào các tiểu tiết mà không thấy đại cục. Tôi nghèo tôi chẳng xin ai , mà bạn giàu bạn cũng chẳng cho ai bao giờ. Tôi ko cần bất cứ cái gì ở các bạn cả, đàng hoàng với nhau trước đã rồi tính tiếp. 1 vài ly cafe đen ở 1 quán cóc nhỏ, 1 vài cái chia sẻ , 1 chút cái gọi là cảm thông là đủ rồi. Tôi cũng muốn làm dân chơi lắm chứ, cũng muốn ăn diện, đi bar đi bốn , cũng muốn xe đẹp nhà cao lắm chứ, nhưng xin tạm gác nó lại. Nó chỉ thực hiện đc là lúc khi tôi thành công. Còn bây giờ nó chỉ gói gọn lại ở 1 giấc mơ. Tôi cũng xin lỗi luôn có 1 vài bạn ăn còn lo chưa xong mà cứ thích thể hiện sĩ diện mình là dân chơi. Vâng mình nói luôn muôn đời bạn ko có cơ hội ngóc đầu lên nữa cái giá của bạn phải trả là sức trẻ thanh xuân của mình. Về già bạn sẽ trả lại đủ những gì mà bạn phung phí lúc còn trẻ. Và xin dẹp mẹ luôn 2 từ HỐI Hận luôn đi. Lúc đó thì muộn r . Xã hội này bạn chạm bạn chết, bạn ko thích nghi bạn bị thanh lọc đơn giản thế thôi đừng trách móc ai cả. Cuộc chơi ko tồn tại mãi đc đâu. Vấn đề lớn nhất của tôi bây giờ là có lo đủ bữa cơm 3 bữa cho bố mẹ ko thôi và chuẩn bị tích góp cho tuổi già và gd của tôi lúc tôi 50 60t. Xin lỗi tôi xin phê phán thẳng thực tại bây h. Có gì sai cứ gạch đá tôi xin chịu. Tôi ko tốt nhưng ít ra tôi cũng suy nghĩ xa cho gd tôi sau này. Cám ơn