Chuyện cũng lâu rồi, định ko kể ra mà mấy hôm nay ở nhà tránh dịch nên rảnh. 2 nữa là mình cũng đã có gia đình, em ấy giờ lại là 1 người mẫu có tiếng hiện nay trong showbiz.
Ngày đó em đang làm thuê cho 1 quán bida máy lạnh, còn mình thì là 1 thằng nghiện bida, trưa nào cũng ra bida lỗ, khi thì bida france với đồng nghiệp. Định mệnh xui khiến thế nào hôm ấy vào ngay cái quán em làm, cái bàn em trực. Lần đầu gặp nhau đã có 1 cái gì đó nó thật sự cuốn hút, mũi em cao, khuôn mặt thon gọn và phải gọi là rất đẹp, em mặc bộ đồng phục trong quán thôi, váy thì ngắn còn ngực thì nó lộ ra gần 1 nửa. Thật ra lúc đó mình cũng đang đánh độ với vài người bạn nên cũng ko để ý lắm, đến khi em ấy sắp bi mấy lần mới ngó thấy, mới bắt chuyện vài câu:
- Em tên gì?
- Dạ tên NT. Em trả lời nhưng ko dòm mình, với tay lấy cái vòng sắp bida lỗ, để lộ ra 1 cái vòng 1 hút mắt đến ngỡ ngàng làm mình khó rời mắt.
- Quê ở đâu vậy em? Nghe giọng giống người Trà Vinh vậy?
- Dạ đúng rồi anh, sao hay vậy?
- À anh có ông anh ở Cầu Ngang, nghe giọng riết nên quen. Năm nay em nhiêu tuổi rồi?
- Dạ 17.
- Đi làm sớm vậy em?
- Dạ tại nhà nghèo...
Con mắt có vẻ đượm buồn, né sang chỗ khác chứ không dòm mình nữa. Biết em có tâm sự nên mình hỏi sang chuyện khác.
- Em trực đến mấy giờ?
- Dạ ca em đến 11h đêm.
Nói chuyện vài 3 câu thì mấy thằng bạn nó giục đánh cho lẹ, lúc đó mình cũng chẳng tập trung lắm vào mấy quả bi trên bàn nữa. Con mắt mình chỉ tập trung nhìn em, dường như em cũng biết nên có phần ngại, cứ nhìn sang 1 chỗ khác.
Tranh thủ lúc thằng bạn đang đánh, lựa 1 chỗ đứng gần lúc mình và em rảnh, mình nói nhỏ em vừa đủ nghe.
- Em đẹp lắm biết ko?
Mắt em ko lảng tránh nữa mà nhìn thẳng mình, đôi mắt long lanh có lẽ đang dò hỏi xem mình nói thật hay đùa.
Em nhoẻn miệng cười, nói khẽ:
- Đừng chọc em.
- Không anh nói thật, anh ít khen ai đẹp.
- Dạ em cũng nghĩ vậy.
- Ý là em nghĩ em đẹp hay anh nói thật?
- Dạ anh nói thật.
- Sao tin anh dễ thế?
- Dạ em biết anh lâu rồi, anh vào quán nhưng hay đánh bàn kia, mọi bữa em trực góc này anh ko để ý. Anh điềm đạm và ít ghẹo mấy bạn nữ nên em nghĩ anh nói thật.
Như vớ được cái cọc giữa dòng nước, mình nói luôn:
- Nếu biết anh lâu rồi thì hôm nào cafe với anh nhé?
- Dạ hôm nào là hôm nào anh?
- Hay là tối nay luôn? Em trực xong anh ghé chở?
Suy nghĩ vài giây em mới bảo:
- Cho em suy nghĩ chút nhé, em chưa biết sao nữa...
Còn tiếp...
Phần 2
Ngày đó em đang làm thuê cho 1 quán bida máy lạnh, còn mình thì là 1 thằng nghiện bida, trưa nào cũng ra bida lỗ, khi thì bida france với đồng nghiệp. Định mệnh xui khiến thế nào hôm ấy vào ngay cái quán em làm, cái bàn em trực. Lần đầu gặp nhau đã có 1 cái gì đó nó thật sự cuốn hút, mũi em cao, khuôn mặt thon gọn và phải gọi là rất đẹp, em mặc bộ đồng phục trong quán thôi, váy thì ngắn còn ngực thì nó lộ ra gần 1 nửa. Thật ra lúc đó mình cũng đang đánh độ với vài người bạn nên cũng ko để ý lắm, đến khi em ấy sắp bi mấy lần mới ngó thấy, mới bắt chuyện vài câu:
- Em tên gì?
- Dạ tên NT. Em trả lời nhưng ko dòm mình, với tay lấy cái vòng sắp bida lỗ, để lộ ra 1 cái vòng 1 hút mắt đến ngỡ ngàng làm mình khó rời mắt.
- Quê ở đâu vậy em? Nghe giọng giống người Trà Vinh vậy?
- Dạ đúng rồi anh, sao hay vậy?
- À anh có ông anh ở Cầu Ngang, nghe giọng riết nên quen. Năm nay em nhiêu tuổi rồi?
- Dạ 17.
- Đi làm sớm vậy em?
- Dạ tại nhà nghèo...
Con mắt có vẻ đượm buồn, né sang chỗ khác chứ không dòm mình nữa. Biết em có tâm sự nên mình hỏi sang chuyện khác.
- Em trực đến mấy giờ?
- Dạ ca em đến 11h đêm.
Nói chuyện vài 3 câu thì mấy thằng bạn nó giục đánh cho lẹ, lúc đó mình cũng chẳng tập trung lắm vào mấy quả bi trên bàn nữa. Con mắt mình chỉ tập trung nhìn em, dường như em cũng biết nên có phần ngại, cứ nhìn sang 1 chỗ khác.
Tranh thủ lúc thằng bạn đang đánh, lựa 1 chỗ đứng gần lúc mình và em rảnh, mình nói nhỏ em vừa đủ nghe.
- Em đẹp lắm biết ko?
Mắt em ko lảng tránh nữa mà nhìn thẳng mình, đôi mắt long lanh có lẽ đang dò hỏi xem mình nói thật hay đùa.
Em nhoẻn miệng cười, nói khẽ:
- Đừng chọc em.
- Không anh nói thật, anh ít khen ai đẹp.
- Dạ em cũng nghĩ vậy.
- Ý là em nghĩ em đẹp hay anh nói thật?
- Dạ anh nói thật.
- Sao tin anh dễ thế?
- Dạ em biết anh lâu rồi, anh vào quán nhưng hay đánh bàn kia, mọi bữa em trực góc này anh ko để ý. Anh điềm đạm và ít ghẹo mấy bạn nữ nên em nghĩ anh nói thật.
Như vớ được cái cọc giữa dòng nước, mình nói luôn:
- Nếu biết anh lâu rồi thì hôm nào cafe với anh nhé?
- Dạ hôm nào là hôm nào anh?
- Hay là tối nay luôn? Em trực xong anh ghé chở?
Suy nghĩ vài giây em mới bảo:
- Cho em suy nghĩ chút nhé, em chưa biết sao nữa...
Còn tiếp...
Phần 2
Sửa lần cuối: