Chuyện Tình Ở Clb Bida Phần 2 | ID: 49186

➤➤ Iwin

➤➤ ACE88

➤➤ sanvip

Phần 1

Tôi rít mạnh 1 hơi dài, thả từng lọn khói hình chữ O, miên man nhớ lại cái ngày hẹn đầu tiên, ngày hôm ấy...
...
Sau khoảng hơn 1h kể từ lúc tôi ngỏ lời, em lựa lúc bạn tôi đang tập trung đánh, lại gần nói nhỏ:
- Khoảng 11h10 đến đón em nha.
Tôi mừng rỡ nhưng cũng cố làm ra vẻ bình thường, nói nhỏ lại: "Ok em, anh sẽ đến đúng giờ".
Lúc đó vào tầm gần 2h chiều, mấy anh em cũng chuẩn bị đi làm nên tôi bảo tính tiền. Sau 1 hồi loay hoay trong quầy thu ngân, em đem đến cái bill, tôi chẳng quan tâm lắm đến cái số tiền ghi trong đó, tôi đang tập trung vào 1 chuyện khác.

Em cười hơi e thẹn, bảo tôi: "Nhìn kỹ cái bill nha anh".
Bình thường tôi sẽ cho qua nhưng lúc đó tôi nghĩ em đang có 1 ý khác, tôi lật qua lật lại. "À, phía sau có 1 dãy số bắt đầu từ 090..., bên dưới có 2 chữ viết tắt NT"


Tôi đi làm như thường lệ, nhưng tối hôm đó tôi hủy hết các cuộc nhậu. Ai nói mê gái thì chịu, vì lần đầu nên không thể thất hứa, tôi quyết tâm phải gặp cho bằng được em.

Cái buổi tối quái quỷ ấy nó trôi qua thật chậm đến phát bực. Tôi cơm nước xong chỉ tầm 7h, bật tivi 1 lúc lại nhìn đồng hồ.
Rồi cũng đến 10h30 tối, tôi mặc đồ vào nhưng lúc đó lại có 1 suy nghĩ hơi đắn đo, là nên đi bằng xe gì.

Thường thì đi hẹn người ta sẽ lấy xe con đi cho nó oách, hay là tạo 1 cảm giác sang trọng.. Nhưng tôi lại nghĩ rằng ko nên ở trong tình huống này. 1 là em đang đi làm thuê, nếu là người con gái đàng hoàng sẽ ngại khi có xe đến đón như thế, nếu là người coi trọng vật chất, thì em ấy sẽ để ý đến chiếc xe chứ ko phải mình. Nghĩ đến đó, tôi với tay lấy chìa chiếc PCX, ko nghĩ rằng đó lại là quyết định sáng suốt và may mắn.

Tôi đến sớm hơn 10p tức là đúng 11h. Chú bảo vệ thân quen định bảo tôi để chú dắt xe nhưng tôi ngăn lại, nói là chờ bạn chứ ko vào quán như thường lệ.

Khoảng 5p sau thì em đi ra, lúc này em đã khoác 1 chiếc áo vào trông kín đáo hơn hẳn lúc còn trong quán.

Em nhoẻn miệng cười:
- Sao anh đến sớm vậy?
- Thì em cũng sớm 5p mà?
Lại 1 nụ cười mỉm, cái nụ cười ấy nó như hút hồn tôi kể từ lúc chú ý đến em. Bước chân lên xe em bảo: "cho em về phòng thay đồ chút nhé".

Em chỉ tôi chạy lòng vòng 1 hồi rồi vào 1 con hẻm chỉ vừa 2 chiếc xe máy lách nhau. Lúc này tôi mới thầm nghĩ là may mắn khi chọn chiếc PCX, vì cái hẻm nó rất xa. Đủ để chúng tôi chuyện trò vài ba câu.
- Ủa, trong này là nhà em hay là sao?
- Dạ ko, nhà họ hàng nhưng đi xuất khẩu lao động, họ nhờ em lên trông coi dùm, em cũng có chỗ ở để đi làm cho tiện.

Em chỉ tôi dừng trước 1 căn nhà cũng khang trang, mở cửa dắt xe vào trong sân. Vào phòng khách em rót cho tôi 1 ly nước, bảo ngồi chờ em tắm.
Tôi quan sát, trong nhà không có gạt tàn, ko có đồ chơi của trẻ nhỏ, ko có xe máy, tôi đoán em sống 1 mình.

Một lúc sau thì em ra, em mặc đồ giản dị, quần jean với áo sơ mi kín cổ, tôi buột miệng:
- Sao khác thế?
- Dạ bình thường em mặc vầy nè, tại làm trong quán chủ bắt nhân viên phải mặc đồng phục, chứ mấy bộ đó em đâu có muốn mặc.
- Hình như em ở có 1 mình à?
- Dạ, thì bà con em đi hết cả nhà, lâu lâu mới về 1 lần. Họ bảo muốn có người trông coi để đỡ lạnh lẽo.
- Thôi tranh thủ đi chơi đi, anh thấy cũng trễ rồi đó.

Loanh quanh theo hướng dẫn của em tôi cũng ra được đến đường chính, tối hôm đó dẫn em đi cafe 1 chút rồi chúng tôi đi ăn. Tôi và em có uống 1 chút bia. Tôi quan sát và nghĩ thầm, người con gái đối diện mình thật đẹp, sao lâu nay mình ko phát hiện ra sớm nhỉ?

Nhìn đồng hồ đã gần 2h đêm, em bảo chở em về đi.
Đến trước cửa nhà em, em nói vào trong uống ly nước rồi hẵng về.
Chúng tôi ngồi nói chuyện thật lâu, đủ mọi thứ trên đời. Em bảo nhà đông anh em, cha mẹ nghèo, em nghỉ học và đi làm từ sớm.
Chúng tôi ngồi xích lại gần nhau từ lúc nào ko hay biết, chỉ biết lúc ấy tôi có thể nghe được hơi thở của em, tiếng đập của trái tim em đang dồn dập. Tôi biết em thích tôi cũng như tôi đã thích em.

Tôi mạnh dạn cúi xuống hôn vào má em, thỏ thẻ: "Anh thích em"
Em ngước lên, đôi mắt đắm đuối, nhưng chợt chuyển qua buồn bã và cúi xuống, nhỏ giọng: "Em đi làm vậy anh có dị nghị em ko?"
- Nếu anh suy nghĩ gì thì tụi mình đã ko có buổi tối hôm nay. Anh rất vui.
- Em cũng vậy, em rất vui, lâu lắm rồi em chưa có 1 buổi tối vui trọn vẹn như thế.

Tôi chẳng còn gì ngại nữa, nâng cằm em lên và đặt môi tôi vào môi em, lưỡi chúng tôi tìm thấy nhau, hòa quyện vào nhau. Chúng tôi ôm siết nhau như thiếu thốn thật lâu lắm rồi. Như 1 bản năng tay tôi mân mê trên ngực áo em, em đẩy ra nhưng lúc ấy mọi thao tác của em như có lệ, rồi tôi cũng cởi cái nút đầu tiên trên ngực em. Tôi cảm nhận được hơi thở ấy đang dồn dập, gấp hơn, mạnh hơn, tôi biết em và tôi đang hứng tình, lúc này ko gì có thể ngăn cản chúng tôi được nữa.
Môi tôi không còn trên môi em nữa, nó di chuyển chậm xuống cằm, rồi xuống cổ theo nhịp hơi thở của em, tay tôi mân mê cởi đến cái nút thứ 2, để lộ cái bầu ngực căng tròn, lấp ló 1 chút áo ngực.
---

Còn tiếp...
Phần 3
 
Thành viên nữ
Chính Thức
User ID
178350
Since
23/3/20
Bài viết
10
Like
10
Tuổi
35
TBD
10,000VNĐ
Phần 1

Tôi rít mạnh 1 hơi dài, thả từng lọn khói hình chữ O, miên man nhớ lại cái ngày hẹn đầu tiên, ngày hôm ấy...
...
Sau khoảng hơn 1h kể từ lúc tôi ngỏ lời, em lựa lúc bạn tôi đang tập trung đánh, lại gần nói nhỏ:
- Khoảng 11h10 đến đón em nha.
Tôi mừng rỡ nhưng cũng cố làm ra vẻ bình thường, nói nhỏ lại: "Ok em, anh sẽ đến đúng giờ".
Lúc đó vào tầm gần 2h chiều, mấy anh em cũng chuẩn bị đi làm nên tôi bảo tính tiền. Sau 1 hồi loay hoay trong quầy thu ngân, em đem đến cái bill, tôi chẳng quan tâm lắm đến cái số tiền ghi trong đó, tôi đang tập trung vào 1 chuyện khác.

Em cười hơi e thẹn, bảo tôi: "Nhìn kỹ cái bill nha anh".
Bình thường tôi sẽ cho qua nhưng lúc đó tôi nghĩ em đang có 1 ý khác, tôi lật qua lật lại. "À, phía sau có 1 dãy số bắt đầu từ 090..., bên dưới có 2 chữ viết tắt NT"


Tôi đi làm như thường lệ, nhưng tối hôm đó tôi hủy hết các cuộc nhậu. Ai nói mê gái thì chịu, vì lần đầu nên không thể thất hứa, tôi quyết tâm phải gặp cho bằng được em.

Cái buổi tối quái quỷ ấy nó trôi qua thật chậm đến phát bực. Tôi cơm nước xong chỉ tầm 7h, bật tivi 1 lúc lại nhìn đồng hồ.
Rồi cũng đến 10h30 tối, tôi mặc đồ vào nhưng lúc đó lại có 1 suy nghĩ hơi đắn đo, là nên đi bằng xe gì.

Thường thì đi hẹn người ta sẽ lấy xe con đi cho nó oách, hay là tạo 1 cảm giác sang trọng.. Nhưng tôi lại nghĩ rằng ko nên ở trong tình huống này. 1 là em đang đi làm thuê, nếu là người con gái đàng hoàng sẽ ngại khi có xe đến đón như thế, nếu là người coi trọng vật chất, thì em ấy sẽ để ý đến chiếc xe chứ ko phải mình. Nghĩ đến đó, tôi với tay lấy chìa chiếc PCX, ko nghĩ rằng đó lại là quyết định sáng suốt và may mắn.

Tôi đến sớm hơn 10p tức là đúng 11h. Chú bảo vệ thân quen định bảo tôi để chú dắt xe nhưng tôi ngăn lại, nói là chờ bạn chứ ko vào quán như thường lệ.

Khoảng 5p sau thì em đi ra, lúc này em đã khoác 1 chiếc áo vào trông kín đáo hơn hẳn lúc còn trong quán.

Em nhoẻn miệng cười:
- Sao anh đến sớm vậy?
- Thì em cũng sớm 5p mà?
Lại 1 nụ cười mỉm, cái nụ cười ấy nó như hút hồn tôi kể từ lúc chú ý đến em. Bước chân lên xe em bảo: "cho em về phòng thay đồ chút nhé".

Em chỉ tôi chạy lòng vòng 1 hồi rồi vào 1 con hẻm chỉ vừa 2 chiếc xe máy lách nhau. Lúc này tôi mới thầm nghĩ là may mắn khi chọn chiếc PCX, vì cái hẻm nó rất xa. Đủ để chúng tôi chuyện trò vài ba câu.
- Ủa, trong này là nhà em hay là sao?
- Dạ ko, nhà họ hàng nhưng đi xuất khẩu lao động, họ nhờ em lên trông coi dùm, em cũng có chỗ ở để đi làm cho tiện.

Em chỉ tôi dừng trước 1 căn nhà cũng khang trang, mở cửa dắt xe vào trong sân. Vào phòng khách em rót cho tôi 1 ly nước, bảo ngồi chờ em tắm.
Tôi quan sát, trong nhà không có gạt tàn, ko có đồ chơi của trẻ nhỏ, ko có xe máy, tôi đoán em sống 1 mình.

Một lúc sau thì em ra, em mặc đồ giản dị, quần jean với áo sơ mi kín cổ, tôi buột miệng:
- Sao khác thế?
- Dạ bình thường em mặc vầy nè, tại làm trong quán chủ bắt nhân viên phải mặc đồng phục, chứ mấy bộ đó em đâu có muốn mặc.
- Hình như em ở có 1 mình à?
- Dạ, thì bà con em đi hết cả nhà, lâu lâu mới về 1 lần. Họ bảo muốn có người trông coi để đỡ lạnh lẽo.
- Thôi tranh thủ đi chơi đi, anh thấy cũng trễ rồi đó.

Loanh quanh theo hướng dẫn của em tôi cũng ra được đến đường chính, tối hôm đó dẫn em đi cafe 1 chút rồi chúng tôi đi ăn. Tôi và em có uống 1 chút bia. Tôi quan sát và nghĩ thầm, người con gái đối diện mình thật đẹp, sao lâu nay mình ko phát hiện ra sớm nhỉ?

Nhìn đồng hồ đã gần 2h đêm, em bảo chở em về đi.
Đến trước cửa nhà em, em nói vào trong uống ly nước rồi hẵng về.
Chúng tôi ngồi nói chuyện thật lâu, đủ mọi thứ trên đời. Em bảo nhà đông anh em, cha mẹ nghèo, em nghỉ học và đi làm từ sớm.
Chúng tôi ngồi xích lại gần nhau từ lúc nào ko hay biết, chỉ biết lúc ấy tôi có thể nghe được hơi thở của em, tiếng đập của trái tim em đang dồn dập. Tôi biết em thích tôi cũng như tôi đã thích em.

Tôi mạnh dạn cúi xuống hôn vào má em, thỏ thẻ: "Anh thích em"
Em ngước lên, đôi mắt đắm đuối, nhưng chợt chuyển qua buồn bã và cúi xuống, nhỏ giọng: "Em đi làm vậy anh có dị nghị em ko?"
- Nếu anh suy nghĩ gì thì tụi mình đã ko có buổi tối hôm nay. Anh rất vui.
- Em cũng vậy, em rất vui, lâu lắm rồi em chưa có 1 buổi tối vui trọn vẹn như thế.

Tôi chẳng còn gì ngại nữa, nâng cằm em lên và đặt môi tôi vào môi em, lưỡi chúng tôi tìm thấy nhau, hòa quyện vào nhau. Chúng tôi ôm siết nhau như thiếu thốn thật lâu lắm rồi. Như 1 bản năng tay tôi mân mê trên ngực áo em, em đẩy ra nhưng lúc ấy mọi thao tác của em như có lệ, rồi tôi cũng cởi cái nút đầu tiên trên ngực em. Tôi cảm nhận được hơi thở ấy đang dồn dập, gấp hơn, mạnh hơn, tôi biết em và tôi đang hứng tình, lúc này ko gì có thể ngăn cản chúng tôi được nữa.
Môi tôi không còn trên môi em nữa, nó di chuyển chậm xuống cằm, rồi xuống cổ theo nhịp hơi thở của em, tay tôi mân mê cởi đến cái nút thứ 2, để lộ cái bầu ngực căng tròn, lấp ló 1 chút áo ngực.
---

Còn tiếp...
Hahha
 
  • TÌM BẠN
  • NGOÀI LỀ

Tìm user theo ID

Bài mới

Back
Top Bottom