Hồi trước còn bé tí, lại cứ thích thể hiện rằng mình người lớn. Đến khi cuộc đời dần cho vài phen bầm dập thương tích, lại muốn sống cuộc sống của 1 đứa trẻ con. Buồn thì khóc mà zdui thì cười. Có thể đơn giản hoá tất cả mọi chuyện trong cuộc sống. Thế giới vốn đã phức tạp, bản thân càng không muốn góc riêng trong tâm hồn mình lộn xộn lên.
Thuần khiết nhất là một đứa trẻ, có thể vô tư, vô sầu, vô lo...
Đôi lúc lại thích thế, nói năng hơi ngáo ngáo một tí, ngốc nghếch vụng về một tí, yếu đuối ngây ngô một tí... thật sự thích cái cảm giác ở cạnh ai đó mà mình được sống đúng với chính bản thân mình, được cảm thấy an toàn, được yêu thương, được thấu hiểu... không sợ người ta chê cười, không ngại thể hiện những góc khuất của bản thân, những lúc yếu ớt nhất đưa tay ra có người nắm lấy, không mục đích, không suy tính, không vụ lợi..
Không cần giải thích, không cần nhiều lời, cứ mỗi ngày trôi qua lại đơn giản và vui vẻ vậy thôi.
Phụ nữ là vậy, khi gặp được đúng người, có thể sẽ không cần phải trưởng thành trước mặt người đó.
Cứ mãi là 1 đứa trẻ nhỏ thôi...
Thuần khiết nhất là một đứa trẻ, có thể vô tư, vô sầu, vô lo...
Đôi lúc lại thích thế, nói năng hơi ngáo ngáo một tí, ngốc nghếch vụng về một tí, yếu đuối ngây ngô một tí... thật sự thích cái cảm giác ở cạnh ai đó mà mình được sống đúng với chính bản thân mình, được cảm thấy an toàn, được yêu thương, được thấu hiểu... không sợ người ta chê cười, không ngại thể hiện những góc khuất của bản thân, những lúc yếu ớt nhất đưa tay ra có người nắm lấy, không mục đích, không suy tính, không vụ lợi..
Không cần giải thích, không cần nhiều lời, cứ mỗi ngày trôi qua lại đơn giản và vui vẻ vậy thôi.
Phụ nữ là vậy, khi gặp được đúng người, có thể sẽ không cần phải trưởng thành trước mặt người đó.
Cứ mãi là 1 đứa trẻ nhỏ thôi...