Hà Nội Ngày Xưa
Khi ngày xưa... Đất với Biển hòa mình,
Yêu tha thiết, càng mặn nồng xiết chặt.
Cuộn vào lòng, ôm ấp đất bao la...
Đất hiền hòa, phẳng lặng bản tình ca.
Rồi âm thầm vươn cao rừng đồi, núi,
Bỗng vô tình, ngăn cách Biển trào dâng.
Nuôi nước ngọt ở trong lòng của Đất,
Nâng sự sống ươm mầm từ sóng Biển.
... Và tự đây Biển giận hờn vô cớ,
Miết mải vỗ bờ, giận giỗi Đất tháng năm.
^^
Yêu tha thiết, càng mặn nồng xiết chặt.
Cuộn vào lòng, ôm ấp đất bao la...
Đất hiền hòa, phẳng lặng bản tình ca.
Rồi âm thầm vươn cao rừng đồi, núi,
Bỗng vô tình, ngăn cách Biển trào dâng.
Nuôi nước ngọt ở trong lòng của Đất,
Nâng sự sống ươm mầm từ sóng Biển.
... Và tự đây Biển giận hờn vô cớ,
Miết mải vỗ bờ, giận giỗi Đất tháng năm.
^^