Kỷ niệm tuổi học trò | ID: 56616

➤➤ Iwin

➤➤ ACE88

➤➤ sanvip

Thành viên nữ
User ID
189379
Since
16/8/20
Bài viết
9
Like
10
TBD
0VNĐ
Cùng tác giả:
“Buổi sáng mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên tôi thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: Hôm nay tôi đi học.”
Tình cờ đi ngang qua một ngôi trường, và mình chợt nghe được những câu này, cảm giác bồi hồi ngày tựu trường lại như ùa về.
Giữa bộn bề lo toan cuộc sống, mình ước được 1 ngày trở về thời học sinh. Thời hồn nhiên, vô tư, thời đẹp nhất trong đời người.

Thời của những bịch bánh tráng được giấu trong ngăn bàn. Hay là ổ bánh mì, gói xôi nóng hổi mua vội khi chẳng may ngủ quên. Cảm giác đang học, bụng thì òng ọc, mà mùi thơm thì nhức hết cả mũi thật “sung sướng!”
Thời của những lá thư chào hỏi đứa ngồi cùng chỗ nhưng khác lịch học . Tệ hơn là thư răn đe cấm xả rác , dọn hoại mệt quá mà kết duyên thành tri kỷ. Hay là những gói quà yêu đương của tuổi học trò, là nụ cười và cả nước mắt, thậm chí là phân mũi khô dưới hộc bàn nếu chẳng may ngứa mũi !
Là chi chít chữ, công thức -phao bơi viết trên mặt bàn khi chẳng may lớp kế bên thông báo kiểm tra đột xuất. Hay là những hình vẽ bậy bạ của ai đó trong một phút ngứa tay. Hoặc phải chống trả kịch liệt cơn buồn ngủ khi tới tiết Văn.
Là những câu thơ con cóc đại loại như:
Đi học như đi tu
Ngồi học như ngôi tù
Sách vở là kẻ thù
Thầy cô là đối thủ!
Là những buổi chia tay cuối kỳ- là những ngày mà chỉ còn là ký ức!
 

Nên đọc:
Mục 18+

User ID
170318
Since
31/12/19
Bài viết
42
Like
18
Tuổi
33
Nơi ở
bình dương
TBD
0VNĐ
“Buổi sáng mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên tôi thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: Hôm nay tôi đi học.”
Tình cờ đi ngang qua một ngôi trường, và mình chợt nghe được những câu này, cảm giác bồi hồi ngày tựu trường lại như ùa về.
Giữa bộn bề lo toan cuộc sống, mình ước được 1 ngày trở về thời học sinh. Thời hồn nhiên, vô tư, thời đẹp nhất trong đời người.

Thời của những bịch bánh tráng được giấu trong ngăn bàn. Hay là ổ bánh mì, gói xôi nóng hổi mua vội khi chẳng may ngủ quên. Cảm giác đang học, bụng thì òng ọc, mà mùi thơm thì nhức hết cả mũi thật “sung sướng!”
Thời của những lá thư chào hỏi đứa ngồi cùng chỗ nhưng khác lịch học . Tệ hơn là thư răn đe cấm xả rác , dọn hoại mệt quá mà kết duyên thành tri kỷ. Hay là những gói quà yêu đương của tuổi học trò, là nụ cười và cả nước mắt, thậm chí là phân mũi khô dưới hộc bàn nếu chẳng may ngứa mũi !
Là chi chít chữ, công thức -phao bơi viết trên mặt bàn khi chẳng may lớp kế bên thông báo kiểm tra đột xuất. Hay là những hình vẽ bậy bạ của ai đó trong một phút ngứa tay. Hoặc phải chống trả kịch liệt cơn buồn ngủ khi tới tiết Văn.
Là những câu thơ con cóc đại loại như:
Đi học như đi tu
Ngồi học như ngôi tù
Sách vở là kẻ thù
Thầy cô là đối thủ!
Là những buổi chia tay cuối kỳ- là những ngày mà chỉ còn là ký ức!
trời đang mưa hay gìmak tâm trạng thế .. ai cũng có đôi lúc nhìnlai cuộc đời. nhìnlai những ký ức đã qua .. nhưng ôi... thời gian ko ngừng lại mà cứ mãi trôi .. rồi nhắm mắtngu 1 giấcsang mở mắt ra là 1 ngàymoi ..
 
User ID
186778
Since
17/7/20
Bài viết
18
Like
3
Nơi ở
Japan
TBD
0VNĐ
“Buổi sáng mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên tôi thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: Hôm nay tôi đi học.”
Tình cờ đi ngang qua một ngôi trường, và mình chợt nghe được những câu này, cảm giác bồi hồi ngày tựu trường lại như ùa về.
Giữa bộn bề lo toan cuộc sống, mình ước được 1 ngày trở về thời học sinh. Thời hồn nhiên, vô tư, thời đẹp nhất trong đời người.

Thời của những bịch bánh tráng được giấu trong ngăn bàn. Hay là ổ bánh mì, gói xôi nóng hổi mua vội khi chẳng may ngủ quên. Cảm giác đang học, bụng thì òng ọc, mà mùi thơm thì nhức hết cả mũi thật “sung sướng!”
Thời của những lá thư chào hỏi đứa ngồi cùng chỗ nhưng khác lịch học . Tệ hơn là thư răn đe cấm xả rác , dọn hoại mệt quá mà kết duyên thành tri kỷ. Hay là những gói quà yêu đương của tuổi học trò, là nụ cười và cả nước mắt, thậm chí là phân mũi khô dưới hộc bàn nếu chẳng may ngứa mũi !
Là chi chít chữ, công thức -phao bơi viết trên mặt bàn khi chẳng may lớp kế bên thông báo kiểm tra đột xuất. Hay là những hình vẽ bậy bạ của ai đó trong một phút ngứa tay. Hoặc phải chống trả kịch liệt cơn buồn ngủ khi tới tiết Văn.
Là những câu thơ con cóc đại loại như:
Đi học như đi tu
Ngồi học như ngôi tù
Sách vở là kẻ thù
Thầy cô là đối thủ!
Là những buổi chia tay cuối kỳ- là những ngày mà chỉ còn là ký ức!
mình có cảm giác mong ước lại kỉ niệm xưa,dù hiện tại mình vẫn liên lạc với những người bạn từ thời niên thiếu nhưng vẫn không có được cảm giác như thời cắp sách đến trường
 
Thành viên nữ
User ID
189379
Since
16/8/20
Bài viết
9
Like
10
TBD
0VNĐ
trời đang mưa hay gìmak tâm trạng thế .. ai cũng có đôi lúc nhìnlai cuộc đời. nhìnlai những ký ức đã qua .. nhưng ôi... thời gian ko ngừng lại mà cứ mãi trôi .. rồi nhắm mắtngu 1 giấcsang mở mắt ra là 1 ngàymoi ..
Trời lúc đó không mưa mà nóng mún lột đồ. Chẳng qua là cuộc sống này bề bộn quá, thấy ngoài kia chúng nó nô nức cắp sách đến trường , selfie đủ mọi thể loại up rần rần Facebook, thì thử hỏi sao không chạnh lòng!!!
 
Thành viên nữ
User ID
189379
Since
16/8/20
Bài viết
9
Like
10
TBD
0VNĐ
mình có cảm giác mong ước lại kỉ niệm xưa,dù hiện tại mình vẫn liên lạc với những người bạn từ thời niên thiếu nhưng vẫn không có được cảm giác như thời cắp sách đến trường
Đúng rồi ah bạn. Ngày mới ra trường còn hẹn nhau thăm thầy cô họp lớp đủ trò 1 hay 2 năm đầu còn đông đông, dần dần không còn 1 mống và dẹp lun hop lớp. Hihi
 
User ID
186778
Since
17/7/20
Bài viết
18
Like
3
Nơi ở
Japan
TBD
0VNĐ
Đúng rồi ah bạn. Ngày mới ra trường còn hẹn nhau thăm thầy cô họp lớp đủ trò 1 hay 2 năm đầu còn đông đông, dần dần không còn 1 mống và dẹp lun hop lớp. Hihi
bây giờ tụi mình chỉ hẹn nhau gặp là mừng lắm rồi,đứa thì có gia đình,đứa thì đi nước ngoài cả rồi.Ngay cả bản thân mình cũng đang ở nước ngoài bạn bè chỉ hẹn nhau được dịp tết thôi,hoặc hẹn online tám thôi
 
Thành viên nữ
User ID
189379
Since
16/8/20
Bài viết
9
Like
10
TBD
0VNĐ
--- Bạn này hay vu vơ giống mình ngày xưa.... Giờ bị cuộc sống nó nhào lộn cho méo hết cả Tâm hồn rồi......

TUỔI nào hồn nhiên như gió
LANG thang mọi nẻo trần gian
TUỔI nào hồn nhiên như cỏ
CỎ xanh xanh đến ngút ngàn
TUỔI nào ngập ngừng cửa lớp
XÒE bàn tay hứng hạt mưa rơi
TUỔI nào trao nhau lưu bút
NHỮNG dòng trăn trở ước mơ
TUỔI nào khắc lên nỗi nhớ lên cây phượng đỏ thẫn thờ
TUỔI nào về thăm trường cũ
ĐỨNG giữa sân trường vu vơ
TÓC mây nghĩ về một thuở
DẤU yêu năm tháng......học trò
--- Cảm ơn bạn, làm mình nhớ lại bài thơ hồi năm mình 15-16 tuổi trăng tròn---
Nhiều khi cuộc sống này áp lực quá. Mình tự tìm kiếm một vài phút an yên trong suy nghĩ. Những kỷ niệm đẹp thì thường lâu phai. Dù trong quá khứ mình có bực ai, ghét ai nhưng kỷ niệm đẹp mãi trường tồn, và những ký ức buồn đau cũng sẽ lu mờ theo thời gian!!!! Xin hỏi năm nay bạn nhiêu tuổi
 
User ID
186778
Since
17/7/20
Bài viết
18
Like
3
Nơi ở
Japan
TBD
0VNĐ
--- Bạn này hay vu vơ giống mình ngày xưa.... Giờ bị cuộc sống nó nhào lộn cho méo hết cả Tâm hồn rồi......

TUỔI nào hồn nhiên như gió
LANG thang mọi nẻo trần gian
TUỔI nào hồn nhiên như cỏ
CỎ xanh xanh đến ngút ngàn
TUỔI nào ngập ngừng cửa lớp
XÒE bàn tay hứng hạt mưa rơi
TUỔI nào trao nhau lưu bút
NHỮNG dòng trăn trở ước mơ
TUỔI nào khắc lên nỗi nhớ lên cây phượng đỏ thẫn thờ
TUỔI nào về thăm trường cũ
ĐỨNG giữa sân trường vu vơ
TÓC mây nghĩ về một thuở
DẤU yêu năm tháng......học trò
--- Cảm ơn bạn, làm mình nhớ lại bài thơ hồi năm mình 15-16 tuổi trăng tròn---
Những dòng thơ của bạn làm hiện về kỉ niệm đẹp thời học trò,quãng thời gian qua năm tháng cũng không quên được....
 
Thành viên nữ
User ID
189379
Since
16/8/20
Bài viết
9
Like
10
TBD
0VNĐ
Một bài thơ hay còn nhớ cho tuổi thơ. Bạn viết tiếp lưu bút online đi, đọc thấy rất hay. Viết xem có đoạn nào những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng ko ^^
---
Xin cho tôi trở lại những ngày xưa
Cái thuở vô tư mải nói cười
Cái thuở trốn nhà ra mương tắm
Cái thuở khóc nhè bởi đòn đau.
Cho tôi làm lại kẻ chăn trâu
Í ới gọi nhau mỗi buổi chiều
Túm bẩy tụm ba ngồi vun cột
Xếp hàng rồng rắn kéo lên mây.
cho tôi mơ mộng đến lạ thay
Những ngày gió bấc hanh nứt má
Mỗi đứa trên tay lò đất nhỏ
Nghêu ngao sưởi ấm cả đông dài.
Cho tôi gom lại những tháng ngày
Vang khúc đồng dao hương đồng nội
Cho tôi níu thời gian quá vội
Giữ mãi trong mình tuổi thơ tôi
Tuổi thơ mình làm gì có trâu mà chăn! Mình theo ba mẹ đi công trình. Cứ hai hay 3 năm lại dời nhà, nên nhà mình không phải dân làm nông. Nghe kể lại như này na!
Nhà mình ở trong khu nhà công ty xây. Mình thì không thích học mẫu giáo nên mẹ hay nhốt trong nhà khoá cửa lại, trưa về mẹ nấu cơm cho ăn. Ngày đó nhà mình có nuôi 1 con kiki, mỗi lần nhốt trong nhà là kiki và mình thi nhau ị và tè. Nhưng 3 tuổi thì mình ý thức hơn, mình ngồi bô đàng hoàng sang chảnh đồ. Con kiki thì chỉ có ra sàn nhà thôi. Sàn láng xi măng mà, nó ị còn đỡ chứ tè thì 3 ngày chưa hết thơm, mùi đó thì kinh khủng không thể tưởng tượng. Đc đâu mấy ngày,Mẹ mới bàn với bố đục tường cho ẻm đi ra đường. Bạn đầu em kiki nhỏ xíu,co 2 kg thôi. Nhưng do nhiều khi uống sữa thừa và ăn uống điều độ càng ngày e càng lớn, trổ mã, phổng phao, đẹp trai lắm ah! Cái tường lại phải đục thêm, sau đó chắn lại bằng thanh gỗ. Để êm ra ngoài đi tiêu đi tiểu thì ít, đi tán gái thì nhiều !
và từ đó, mẹ cứ khoá cửa đi! Con hứa với mẹ là sẽ không ra ngoài bằng cửa chính đâu. Con ra bằng chỗ khác. Con chó nó còn to hơn con mà !!!!
Đi chơi hăng say nhưng không biết canh giờ! Với lại bữa đó đi chơi khu D. Cách nhà 5 khu, bác gái mình hay xin ăn táo bế đi chơi cho ăn đám giỗ chùa, ngu gì không đi.
Bữa đó tự nhiên bố đột nhiên mắc chứng về sớm. Mở cửa ra thì con kiki chạy lại vẫy đuôi mừng mừng , còn con mình thì không thấy đâu!. Bố hoảng quá tưởng bị té ở đâu! Cũng ngó thử xuống bể nước kiếm xem có tự tử trong đó không mà có đâu.
chạy khắp khu tìm hoài không thấy, bố còn kêu gọi 500 anh em ,mấy cô dì chú bác hàng xóm tìm.
Cái thời một ngàn chín trăm hồi đó làm gì có điện thoại để gọi. Ăn uống linh đình xong thì tầm đâu 3 giờ mình lon ton đi về.
Mẹ thì nước mắt ngắn nước mắt dài, bố thì mặt đỏ tía tai.

Sau lần đó, con kiki được làm món cầy tơ bảy món để cho 500 anh em, cảm ơn đã hỗ trợ chúng em trong công cuộc đi tìm trẻ lạc.
Cái lỗ chó cũng không còn nốt.
Đời em lại trở về sau cánh cửa kia!
Bữa nào rảnh rảnh kể tiếp nghe chơi vụ đi ăn trộm xoài nhà người ta mà gặp ma!
 
  • TÌM BẠN
  • NGOÀI LỀ

Bài tương tự

Tìm user theo ID

Back
Top Bottom