Haha, mình giật tít thôi. Các bạn ném đá nhẹ tay giúp mình.
Nếu một ngày nào đó, các bạn đọc đc một phần những tâm sự này ở một diễn đàn kết bạn chính quy nào đó như wtt hay vnexpress. Thì các bạn đã gặp chính chủ rồi đó. Còn ở đây, các bạn sẽ đc gặp thêm một phần con, một phần nhơ nhớp với những trải nghiệm, những ham muốn chưa đc lấp đầy.
Mình tham gia diễn đàn từ ngày 12/12/2019. Tính ra cũng đc hơn năm rồi.
Xuất phát từ một tỉnh lẻ miền bắc, nơi mà dòng chảy của cuộc sống không quá sôi động, náo nhiệt. Nên mình cũng ít trải nghiệm với các mối quan hệ cởi mở về tâm hồn và thể xác.
Lần này, kiếm cớ covid mình có dịp ở lại Hà Nội một thời gian.
Khi viết những dòng này, mình vừa ôm một single mom.
Tôi đến với em một cách chóng vánh, chỉ sau một hồi nhắn tin qua zalo chúng tôi đã có một cuộc hẹn gặp mặt khi nào em ra Hà Nội.
Ngày em ra Hà Nội còn rất xa, nên chúng tôi cũng có nhiều câu chuyện để nói hơn.
Qua những câu chuyện của em, tôi hiểu đc một phần nào đó về cuộc sống của em.
Em là một người con gái nam bộ, em rời nhà ra Hà Nội để quên đi một sai lầm thời tuổi trẻ. Mà sai lầm đó đã đưa em từ một người con gái yếu đuối thành một người đàn bà kiên cường. Từ một cô gái vô lo vô nghĩ thành một người mẹ lo toan cho đứa con mang họ mình.
Vâng, cháu bé ko có tên bố trong tờ giấy khai sinh ấy có lẽ là một vết nhơ với nhiều người, nhiều gia đình và xã hội. Nhưng với cô ấy, cháu bé là niềm vui, là kết quả của tình yêu mà cô ấy đã trao cho chàng fuckboy của mình. Cô ấy ko xấu hổ, ko sợ hãi. Thay vào đó cô bất chấp mọi ánh nhìn để sinh và nuôi cháu một mình.
Mọi việc sẽ yên ả, hai mẹ con vẫn sẽ luôn có nhau và các bạn sẽ ko có dịp đc nghe câu chuyện này nếu như ông trời chiều lòng người.
Và ông trời đã không chiều lòng người khi ông tiếp tục mang đến thử thách cho em và gia đình em. Mẹ em phải xạ trị.
Một cái động không đáy đã xuất hiện, với mong muốn hút cạn tinh thần và vật chất của gia đình em. Và rồi em vướng vào vòng xoáy của tiền bạc, của lòng người.
Với thu nhập thấp của một kế toán, em tồn tại ở đất Hà Nội đắt đỏ này và gửi một phần thu nhập về nuôi con đã là một nhiệm vụ không dễ hoàn thành. Và ông trời còn mang đến cho em một nhiệm vụ bất khả thi thì chuyện em tìm đến sự giúp đỡ của người khác là điều tất yếu.
Tôi và em đã gặp nhau như thế đó. Trước khi gặp em, tôi có nhận đc tin nhắn nhờ giúp đỡ của một single mom nữa. Câu truyện này, tôi sẽ kể sau.
Tôi gặp em sau khoảng một tuần nói chuyện qua zalo. Vào chiều muộn hôm đó, tôi đến dưới nơi em ở và chờ đợi.
Em đi qua tôi và chúng tôi cũng không biết rằng em-tôi là người mình hẹn, tôi cũng không xin ảnh em khi chúng tôi nói chuyện với nhau.
Và khi chúng tôi gặp nhau, trước mặt tôi là một người đàn bà, một single mom đậm đà, gương mặt nhang nhác một em transguy mà tôi quen ở trên này.
Chúng tôi đi dạo cùng nhau một đoạn đường, nói những câu chuyện vu vơ, cùng nhau ăn bún đậu mắm tôm và cuối cùng là cùng nhau nằm trong căn ccmn mà tôi chọn làm nơi nghỉ chân của mình.
Nơi đó, tôi đã trao cho cô ấy những vuốt ve nhẹ nhàng, những nụ hôn ướt át và đam mê của một người đàn ông dành cho người đàn bà. Tôi đã đặt nụ hôn của mình lên đôi bầu sữa của con trai cô, bầu sữa ấy giờ đây đã mất đi hình dáng mà tôi thường thấy ở những cô gái. Tôi hôn lên những vòng nối vòng nơi bụng cô và cả vết sẹo mà cô có khi sinh cháu.
Với tất cả lòng tôn trọng, tôi đã đặt nụ hôn của mình lên từng dấu vết thời gian trên cơ thể cô. Và cả vùng cỏ non, nơi mà tôi cảm nhận được sự khao khát được yêu thương, được trân trọng của cô.
Tôi và em đã có những phút giây say mê, nhưng tôi biết mối quan hệ này sớm nở tối tàn. Vì bản thân tôi không thể lấp đầy cái động không đáy đang bám lấy gia đình cô. Tôi biết em sẽ gặp những người đàn ông khác. Và lúc đó sẽ là cái kết đã được báo trước cho câu chuyện này.
Còn tiếp ....
Nếu một ngày nào đó, các bạn đọc đc một phần những tâm sự này ở một diễn đàn kết bạn chính quy nào đó như wtt hay vnexpress. Thì các bạn đã gặp chính chủ rồi đó. Còn ở đây, các bạn sẽ đc gặp thêm một phần con, một phần nhơ nhớp với những trải nghiệm, những ham muốn chưa đc lấp đầy.
Mình tham gia diễn đàn từ ngày 12/12/2019. Tính ra cũng đc hơn năm rồi.
Xuất phát từ một tỉnh lẻ miền bắc, nơi mà dòng chảy của cuộc sống không quá sôi động, náo nhiệt. Nên mình cũng ít trải nghiệm với các mối quan hệ cởi mở về tâm hồn và thể xác.
Lần này, kiếm cớ covid mình có dịp ở lại Hà Nội một thời gian.
Khi viết những dòng này, mình vừa ôm một single mom.
Tôi đến với em một cách chóng vánh, chỉ sau một hồi nhắn tin qua zalo chúng tôi đã có một cuộc hẹn gặp mặt khi nào em ra Hà Nội.
Ngày em ra Hà Nội còn rất xa, nên chúng tôi cũng có nhiều câu chuyện để nói hơn.
Qua những câu chuyện của em, tôi hiểu đc một phần nào đó về cuộc sống của em.
Em là một người con gái nam bộ, em rời nhà ra Hà Nội để quên đi một sai lầm thời tuổi trẻ. Mà sai lầm đó đã đưa em từ một người con gái yếu đuối thành một người đàn bà kiên cường. Từ một cô gái vô lo vô nghĩ thành một người mẹ lo toan cho đứa con mang họ mình.
Vâng, cháu bé ko có tên bố trong tờ giấy khai sinh ấy có lẽ là một vết nhơ với nhiều người, nhiều gia đình và xã hội. Nhưng với cô ấy, cháu bé là niềm vui, là kết quả của tình yêu mà cô ấy đã trao cho chàng fuckboy của mình. Cô ấy ko xấu hổ, ko sợ hãi. Thay vào đó cô bất chấp mọi ánh nhìn để sinh và nuôi cháu một mình.
Mọi việc sẽ yên ả, hai mẹ con vẫn sẽ luôn có nhau và các bạn sẽ ko có dịp đc nghe câu chuyện này nếu như ông trời chiều lòng người.
Và ông trời đã không chiều lòng người khi ông tiếp tục mang đến thử thách cho em và gia đình em. Mẹ em phải xạ trị.
Một cái động không đáy đã xuất hiện, với mong muốn hút cạn tinh thần và vật chất của gia đình em. Và rồi em vướng vào vòng xoáy của tiền bạc, của lòng người.
Với thu nhập thấp của một kế toán, em tồn tại ở đất Hà Nội đắt đỏ này và gửi một phần thu nhập về nuôi con đã là một nhiệm vụ không dễ hoàn thành. Và ông trời còn mang đến cho em một nhiệm vụ bất khả thi thì chuyện em tìm đến sự giúp đỡ của người khác là điều tất yếu.
Tôi và em đã gặp nhau như thế đó. Trước khi gặp em, tôi có nhận đc tin nhắn nhờ giúp đỡ của một single mom nữa. Câu truyện này, tôi sẽ kể sau.
Tôi gặp em sau khoảng một tuần nói chuyện qua zalo. Vào chiều muộn hôm đó, tôi đến dưới nơi em ở và chờ đợi.
Em đi qua tôi và chúng tôi cũng không biết rằng em-tôi là người mình hẹn, tôi cũng không xin ảnh em khi chúng tôi nói chuyện với nhau.
Và khi chúng tôi gặp nhau, trước mặt tôi là một người đàn bà, một single mom đậm đà, gương mặt nhang nhác một em transguy mà tôi quen ở trên này.
Chúng tôi đi dạo cùng nhau một đoạn đường, nói những câu chuyện vu vơ, cùng nhau ăn bún đậu mắm tôm và cuối cùng là cùng nhau nằm trong căn ccmn mà tôi chọn làm nơi nghỉ chân của mình.
Nơi đó, tôi đã trao cho cô ấy những vuốt ve nhẹ nhàng, những nụ hôn ướt át và đam mê của một người đàn ông dành cho người đàn bà. Tôi đã đặt nụ hôn của mình lên đôi bầu sữa của con trai cô, bầu sữa ấy giờ đây đã mất đi hình dáng mà tôi thường thấy ở những cô gái. Tôi hôn lên những vòng nối vòng nơi bụng cô và cả vết sẹo mà cô có khi sinh cháu.
Với tất cả lòng tôn trọng, tôi đã đặt nụ hôn của mình lên từng dấu vết thời gian trên cơ thể cô. Và cả vùng cỏ non, nơi mà tôi cảm nhận được sự khao khát được yêu thương, được trân trọng của cô.
Tôi và em đã có những phút giây say mê, nhưng tôi biết mối quan hệ này sớm nở tối tàn. Vì bản thân tôi không thể lấp đầy cái động không đáy đang bám lấy gia đình cô. Tôi biết em sẽ gặp những người đàn ông khác. Và lúc đó sẽ là cái kết đã được báo trước cho câu chuyện này.
Còn tiếp ....