Trong vô số người đi ngang cuộc đời, không phải ai cũng đủ chân thành để ở lại cùng bạn thật lâu. Bỏ mặc sự xuôi ngược của thời gian, cho đến bây giờ, người bạn thân năm ấy vẫn đồng hành cùng tôi nhưng lại không dành sự chân thành ngây ngô của tuổi trẻ sốc nổi nữa.
Rất nhiều năm trôi qua nhưng tôi vẫn luôn mang theo hoài niệm về những năm tháng hồn nhiên thanh niên mặc quần thủng đít ngồi ở gầm cầu thang trường chia nhau vội vàng cái bánh mỳ. Vỉ ở trường mà ngồi ngoài sân trường khả năng bị cho là 2 đứa yêu nhau ). Ở thời điểm ấy, chúng ta sống với nhiệt huyết và xúc cảm mãnh liệt nhất. Và có lẽ, điều tuyệt vời nhất mà ta có được chính là một người bạn thân đúng nghĩa.Nó - 1 con bạn với dáng vẻ mảnh khảnh đôi khi tôi hay trêu là "Thằng" vì Nó cứ bậy bạ xỗ xàng như 1 thằng thật sự với tôi vậy. Tôi thì không phải dạng vừa rồi nhưng để phân tích ra thì Nó cũng phải same với mình thì mới chơi được với mình. Suốt ngày tôi gọi nó là Ranh con =)) Mà nó cũng gọi tôi là Thằng ranh. Mọe Nó..)
Có thể chúng tôi của bây giờ không còn là những cô cậu học trò hồn nhiên, vô ưu vô tư. Cuộc sống cuốn theo những nỗi lo toan, chúng tôi bước chân vào thế giới của người lớn mà vẫn chập chững trưởng thành. Nó , và tôi, đã thay đổi nhiều về tuổi tác, về những trải nghiệm cuộc sống bon chen ngoài xã hội, ngoài đất khách quê người. Ấy vậy mà vẫn chẳng quên đc nhau. Thi thoảng 1 cuộc gọi điện hỏi thăm là chí chóe chửi nhau rồi nói về cs đứa này đứa kia nhưng chẳng còn thoải mái như trc.
Cái đáng để buồn cười nhất là có đứa bạn thân là con gái là khi Nó phải lòng 1 thằng khỉ gió hay ho drama nào đó. Nó kể như thể là 1 cơn lũ đổ vào đầu mình và coi mình chả ra gì hết =))). Lắm lức phát ức mà chỉ tìm cách "Dìm hàng" mấy thằng ôn kia thôi =)))
Mà Nó đã kể gì thì thao thao bất tuyệt cả ngày cũng được. Tôi đã có lúc rất khó khăn thời trẩu tre. Chơi cá độ, cờ bạc có cả....đã có lúc lầm lỡ. Chỉ mình nó gọi điện chửi mình hơn cả bố mẹ. Tiên sư Nó =))) Xong nó khóc sưng húp cả mắt lên rồi bắt mình đền đi ăn bánh tôm với ăn chè Huế. Mọe...
Haiz thấm thoát mà cũng đc gần 2 chục cái nồi bánh chưng chạm mặt nhau. Ấy vậy mà giờ Nó cũng ít chơi với mình zồi. Có lẽ vì còn cơm áo gạo tiền, còn chồng còn con. Còn đủ thứ ngoài kia...Thôi thì mỗi đứa 1 cuộc sống. Chỉ chúc nhau an lành và mạnh khỏe. Con Ranh
Cuộc sống luôn là một hành trình, không vì ai mà dừng lại cả. Điều cốt yếu là sau những guồng quay mỏi mệt, tình bạn vẫn chẳng hề phôi phai.
Chúng tôi đang ở quãng thời gian thanh tân đẹp đẽ nhất của cuộc đời. Mỗi người có một lựa chọn riêng cho con đường mình muốn bước. Bẵng đi một thời gian không chuyện trò, nhưng khi nhấc máy lên vẫn vui vẻ cười nói không ngớt. Phải thật may mắn biết bao nhiêu mới có thể có được một tình bạn không toan tính, không ích kỷ và luôn sâu sắc như vậy chứ!
Còn bạn, thanh xuân của bạnđã kịp để cùng bạn thân khắc ghi những kỷ niệm đẹp đẽ chưa? Kể nghe coi những Hồi ức đẹp đẽ lào.