Mới tham gia
Cuộc sống vốn dĩ không phẳng lặng. Mà nó thật sự là giai điệu buồn chỉ bạn mới cảm nhận được. Nó là sự cô đơn lạnh lẽo bởi đời là thế . Tại sao? Nếu bạn không thay đổi thì ai sẽ thay đổi chứ, bạn phải nhìn và cảm nhận xung quanh, tại sao họ vui vẻ, họ đánh đổi thời gian bao lâu. Bạn sợ ánh sáng vì bạn đang khóc những giọt nước mắt không cho người thân biết trong bóng tối . Màn đêm làm bạn thật nhỏ bé trong sự vô định của dòng đời . Nó đang ngược xuôi làm bạn mệt mỏi .
Tôi là ai? Tôi đang làm gì?
Và thời gian sẽ gặm nhấm bạn từng ngày ?Không. Bạn cãi. "Vậy cái gì đã lấy bạn sức lực và trí não đó là nỗi sợ."
Cái gì cũng sợ à? Sợ té lần đầu tập đi, sợ chia tay, sợ nấu không ngon, sợ đau, sợ sấm chớp . Cái gì cũng sợ vậy lần đầu bước đi bạn sợ không , tập xe đạp bạn sợ không, sợ tình yêu à thật ra nếu sợ thì chả có tình yêu hoàn hảo , kinh nghiệm và cách nhìn người xung quanh rút kinh nghiệm. Đời người ngắn lắm sợ nhiều thứ nên thất bại rồi sợ lại tăng. Và từ lúc đó bạn làm quen với bóng tối bạn sợ màn đêm nhưng lại ở trong màn đêm mang tên sự cô đơn. Hãy lắng nghe cảm xúc mình và chọn một người bạn để có thú vui vì cuộc sống.
Tôi là ai? Tôi đang làm gì?
Và thời gian sẽ gặm nhấm bạn từng ngày ?Không. Bạn cãi. "Vậy cái gì đã lấy bạn sức lực và trí não đó là nỗi sợ."
Cái gì cũng sợ à? Sợ té lần đầu tập đi, sợ chia tay, sợ nấu không ngon, sợ đau, sợ sấm chớp . Cái gì cũng sợ vậy lần đầu bước đi bạn sợ không , tập xe đạp bạn sợ không, sợ tình yêu à thật ra nếu sợ thì chả có tình yêu hoàn hảo , kinh nghiệm và cách nhìn người xung quanh rút kinh nghiệm. Đời người ngắn lắm sợ nhiều thứ nên thất bại rồi sợ lại tăng. Và từ lúc đó bạn làm quen với bóng tối bạn sợ màn đêm nhưng lại ở trong màn đêm mang tên sự cô đơn. Hãy lắng nghe cảm xúc mình và chọn một người bạn để có thú vui vì cuộc sống.