Đời không bóng, hay như đời là vở diễn và ta là kẻ điên, mãi miết tròn vai trong cuộc đời này. Vịn vào lý do nào đó để tồn tại, để tròn vai diễn với đời mình. Rồi đêm qua, ngày qua, còn lại gì khi ta đối diện với mình, với nước mắt và những mỏi mệt.
Có ngày nào đó, ta dừng lại và bảo ta mệt rồi. Ta không diễn nữa, ta chỉ muốn dừng lại, rũ bỏ mọi bao bọc gồng gánh và sống vì chính tả?
Có ngày nào đó, ta dừng lại và bảo ta mệt rồi. Ta không diễn nữa, ta chỉ muốn dừng lại, rũ bỏ mọi bao bọc gồng gánh và sống vì chính tả?