Cuộc đời có bao lâu đâu mà HỜ HỮNG
Thành viên chính thức
Vương miện nam
Cún nhồi bông
Hà Nội, mấy ngày nay trời lạnh—cảm giác lạnh buốt buốt…Không biết sao mình lại rất ấn tượng với kiểu thời tiết lạnh lạnh này…. Một phần vì nó hợp với tính cách của mình chăng? Cái lạnh, lại làm người ta cảm giác nhớ lại một hơi ấm. Một cái ôm thật chặt, nhắm mắt lại nghe cơ thể rung lên từng nhịp đập của con tim, một nụ hôn vòng tay qua đầu siết chặt lại….rồi nhìn nhau say đắm….kéo em dựa vào vai anh để anh có thể siết được em lại gần anh hơn.
Những ngày lạnh này, đi qua hàng khoai nướng, ngô nướng, thịt xiên khói là là thơm phức… cảm giác từng dòng nước miếng tứa ra như đang nhìn người khác cắn quả chanh..
Hôm nay, gặp thằng bạn.. Thấy nó phì phèo điếu thuốc, mùi thuốc… sao hôm nay ngừi thấy thơm vậy, ko có cảm giác khó thở như lúc trước….Định bảo nó cho tao mượn 1 điếu tập hút……Nhưng bỗng dưng nó kể về em.. hơi thuốc nó ngước cái mặt lên thở ra làn khói nhẹ nhàng nhẹ nhàng…… Ko hiểu sao nó có ý gì mà hỏi là “ Nó yêu em được không?”.
Tại sao không? Khi giữa anh và em cũng kết thúc 6-7 rồi, anh cũng bước vào cuộc sống gia đình của mình. Chúng ta chấm dứt liên lạc.. Có lẽ ,gần đây anh gặp lại em là khoảng 3 năm trước, khi anh của em xây dựng gd. Vẫn ánh mắt to đó lườm anh . Ôi cái lườm của em…..Anh cũng chỉ tiến lại gần….” Em không cần biểu hiện như thế đâu, mọi chuyện đã qua lâu rồi, Em cũng sắp cưới chứ?”………
….Lúc về, có lẽ là khung cảnh giữa anh và em lại hiện lên mờ nhạt….em ngồi sau xe anh, dựa đầu vào lưng anh……Quán café kia, anh và em ngồi đó,……..góc kia bán khoai, ngô…..quán trà đá kia cả lũ ngồi nói cười….Ding tea kia là nỗi buồn trong em.
….....
Những ngày lạnh này, đi qua hàng khoai nướng, ngô nướng, thịt xiên khói là là thơm phức… cảm giác từng dòng nước miếng tứa ra như đang nhìn người khác cắn quả chanh..
Hôm nay, gặp thằng bạn.. Thấy nó phì phèo điếu thuốc, mùi thuốc… sao hôm nay ngừi thấy thơm vậy, ko có cảm giác khó thở như lúc trước….Định bảo nó cho tao mượn 1 điếu tập hút……Nhưng bỗng dưng nó kể về em.. hơi thuốc nó ngước cái mặt lên thở ra làn khói nhẹ nhàng nhẹ nhàng…… Ko hiểu sao nó có ý gì mà hỏi là “ Nó yêu em được không?”.
Tại sao không? Khi giữa anh và em cũng kết thúc 6-7 rồi, anh cũng bước vào cuộc sống gia đình của mình. Chúng ta chấm dứt liên lạc.. Có lẽ ,gần đây anh gặp lại em là khoảng 3 năm trước, khi anh của em xây dựng gd. Vẫn ánh mắt to đó lườm anh . Ôi cái lườm của em…..Anh cũng chỉ tiến lại gần….” Em không cần biểu hiện như thế đâu, mọi chuyện đã qua lâu rồi, Em cũng sắp cưới chứ?”………
….Lúc về, có lẽ là khung cảnh giữa anh và em lại hiện lên mờ nhạt….em ngồi sau xe anh, dựa đầu vào lưng anh……Quán café kia, anh và em ngồi đó,……..góc kia bán khoai, ngô…..quán trà đá kia cả lũ ngồi nói cười….Ding tea kia là nỗi buồn trong em.
….....