Phào.
Một tuần trôi qua nhanh thật, như cái cách làn gió thổi qua, dáng ai thướt tha trong buổi chiều muộn. Chỉ còn đâu đó mùi nước hoa nhàn nhạt phía xa bóng nhạt nhoà.
Muộn. Ngoài kia người ta ngược xuôi mong bát cơm đầy, người lại tìm vui chốn thành thị đông đúc. Kể cũng lạ, người tìm người chỉ là một phút giây, là những cái ôm vội vã, những chiếc hôn chộp giật giấu nhẹm trong những khoảnh khắc chiều muộn. Vùi mình trong những khoảnh khắc cô đơn, rồi lại trở về với cuộc sống riêng đôi ngả.
Có người tìm bạn, cũng có người tìm yêu. Mà kể cả là yêu hay bạn, người ta lại quên đi rằng tôn trọng nhau là điều tối thiểu. Hoá ra đằng sau cái màn hình là nơi mà người ta dễ dàng tha hoá. Chỉ cần màn hình tắt, chẳng ai biết đó là ai. Chắc là vì vậy mà quên đi cả tôn trọng bản thân mình. Để rồi ...
To còi tự hào về của quý, khả năng giường chiếu mà quên đi rằng trước khi 2 chân khuỵ xuống, tà áo vương vãi và những hơi thở nặng nhọc. Con người ta phải chạm được nhau, để phần còn lại là sự nối kết. Hoá ra tìm bạn tình không quá khó, chỉ là khó tìm ra bạn tình. Một người là bạn, và cảm xúc là tình. Người vội vã người vui đùa trong cảm xúc, để rồi tình ái trôi đi...
Chỉ còn là hoài niệm.
Viết cho những ngày nắng cô đơn!
Một tuần trôi qua nhanh thật, như cái cách làn gió thổi qua, dáng ai thướt tha trong buổi chiều muộn. Chỉ còn đâu đó mùi nước hoa nhàn nhạt phía xa bóng nhạt nhoà.
Muộn. Ngoài kia người ta ngược xuôi mong bát cơm đầy, người lại tìm vui chốn thành thị đông đúc. Kể cũng lạ, người tìm người chỉ là một phút giây, là những cái ôm vội vã, những chiếc hôn chộp giật giấu nhẹm trong những khoảnh khắc chiều muộn. Vùi mình trong những khoảnh khắc cô đơn, rồi lại trở về với cuộc sống riêng đôi ngả.
Có người tìm bạn, cũng có người tìm yêu. Mà kể cả là yêu hay bạn, người ta lại quên đi rằng tôn trọng nhau là điều tối thiểu. Hoá ra đằng sau cái màn hình là nơi mà người ta dễ dàng tha hoá. Chỉ cần màn hình tắt, chẳng ai biết đó là ai. Chắc là vì vậy mà quên đi cả tôn trọng bản thân mình. Để rồi ...
To còi tự hào về của quý, khả năng giường chiếu mà quên đi rằng trước khi 2 chân khuỵ xuống, tà áo vương vãi và những hơi thở nặng nhọc. Con người ta phải chạm được nhau, để phần còn lại là sự nối kết. Hoá ra tìm bạn tình không quá khó, chỉ là khó tìm ra bạn tình. Một người là bạn, và cảm xúc là tình. Người vội vã người vui đùa trong cảm xúc, để rồi tình ái trôi đi...
Chỉ còn là hoài niệm.
Viết cho những ngày nắng cô đơn!