Nếu xem tin tức thì chắc mọi người đã thấy, em thì xem clip 2 lần điều nằm khóc 2 lần. Khóc vì thấy tội cho bạn và tội cho cả ba mẹ bạn. Em đọc được 1 câu VTV viết rất hay " Người lớn đã từng là trẻ con, nhưng trẻ con chưa bao giờ là người lớn". Mọi chuyện xảy ra....giờ ta chỉ biết tiếc nuối, đau buồn, và rút kinh nghiệm, vì rõ ràng giờ đây người đau khổ nhất là ba mẹ của đứa trẻ tội nghiệp kia. Vì có ba mẹ nào lại không thương con dù là thương sai cách, và có lẽ tình yêu thương đó đã được thể hiện rõ ràng khi ông bố nhận ra con mình đã nhảy xuống, tiếng gào thét của sự bàng hoàng, tuyệt vọng,...nhưng không biết bạn ấy có kịp thấy hay không. Hoặc có lẽ giây phút đó bạn ấy đã thấy rằng ba mẹ thật rất yêu bạn và ba mẹ cũng nhận ra bạn mới là quan trọng nhất, nhưng làm gì có thể quay ngược thời gian ?
Nhưng thay vì gửi lời thương tiếc cho người ra đi và an ủi người ở lại, thì mọi người chỉ trách móc, hoặc phê phán đứa trẻ ích kỷ hoặc lên án ba mẹ vô tâm. Nhưng liệu có mấy ai làm được hay chỉ là những lời văn vẻ trong một phút hả hê ?
Nên nếu như không nói được những lời tốt đẹp......cũng xin đừng buông lời cay đắng.
Nhưng thay vì gửi lời thương tiếc cho người ra đi và an ủi người ở lại, thì mọi người chỉ trách móc, hoặc phê phán đứa trẻ ích kỷ hoặc lên án ba mẹ vô tâm. Nhưng liệu có mấy ai làm được hay chỉ là những lời văn vẻ trong một phút hả hê ?
Nên nếu như không nói được những lời tốt đẹp......cũng xin đừng buông lời cay đắng.