Saigon hôm nay trời mưa, cái không khí mờ mờ gợi cho ta nghĩ nhiều thứ… đã qua, từng trãi qua, vui có, buồn có, trống trỗng có….
Anh gặp em vài một ngày cuối đông, nó không còn lạnh nhiều nhưng đủ làm ta có thể rung lên từng hồi nếu không có hơi ấm từ bàn tay ấy.
Anh lang thang để cảm nhận và em cũng thế. Paris mùa này thật dễ làm cho con người ta gần nhau… lãng mạn cùng nhau.
Mình gặp em trên một ngọn đồi khi lang thang, mình thì thích hay đi lang thang một mình nhìn ngắm mọi thứ xung quanh. Vì là trời đang là cuối đông nên khi leo lên cao một tí là người sẽ rất dễ nhanh mệt, mình dừng lại trên đồi ngắm nhà thờ và toàn cảnh thành phố (nếu bạn nào đã từng đi rồi thì chắc sẽ biết chỗ này).
Sau khi ngắm nhìn xung quanh thì mình bất chợt bắt gặp em, em đứng đó một mình ngắm nhìn mọi thứ xung quanh. Mình không hiểu sao lại thấy em quen quá, vì em không phải là người Việt nhưng mình vẫn cứ cảm thấy như là đã gặp ở đâu đó rồi, sau một hồi lục lại trí nhớ, à thì ra sáng nay mình có chụp một bức ảnh và vô tình trong bức ảnh đó có em.
Mình tiến đến gặp em và hỏi em có phải là người trong bức ảnh này không, em xác nhận đúng là em. Thế là cả mình và em đều có bạn đồng hành vì cả 2 cũng đều đang lang thang một mình.
Đúng, ngày hôm đó thật đặt biệt, mình và em cùng đi đến những nơi mà cả hai thấy thích, những cuộc nói chuyện không hồi kết, những niềm vui có thể cùng nhau, cả 2 cảm thấy như mình đã quen biết từ từ rất lâu vậy… bắt đầu từ những cái nắm tay, những cái khoác vai.. rồi những cái ôm khi ánh mắt chạm nhau.
Một nụ hôn bất chợt và kéo dài để kết thúc một ngày thật không ngờ và trọn vẹn.
Sau khi ăn tối thì mình và em cùng về khách sạn, và cuộc nói chuyện lại được kéo dài đến nữa đêm. Trước khi đi ngủ mình có nói với em “ anh sẽ đi Venice 2 ngày và khi về anh muốn gặp em ở Milan”. Em chỉ cười và không nói gì.
Nói một tí về em, em sinh ra tại Ý, nhưng bố mẹ không phải người Ý mà là người Thổ Nhĩ Kỳ thuộc dòng tộc gì đó, em sống và làm việc tại Milan. Chắc có lẽ cũng có phần bị ảnh hưởng từ cuộc sống gia đình nên rất khác những bạn gái người Âu. Em diệu dàng, nhẹ nhàng như người Châu Á, xinh đẹp và gợi cảm như người Trung Đông.
Sáng hôm sau mình và em đi uống café sáng vì là bọn mình đi sớm nên gần như quán chỉ có 2 đứa thôi khi đó mới 8h30 sáng.
Bạn đã từng bao giờ ngồi ngắm một người mà không nói gì, thay vào đó là những cái mĩm cười chưa?
Mình chỉ biết ngồi đó và ngắm nhìn em thao thao kể về đủ thứ chuyện… bờ môi, đôi mắt, những nụ cười …đúng là mùa đông không lạnh thật.
Sau một ngày dài tiếp tục lang thang thì cũng là lúc cả hai có thời gian nằm ôm nhau mà không cần nói thêm gì. Một cái ôm thật chặt, một cái hôn nồng ấm và ngọt ngào để cả hai chìm vào giấc ngủ….
“Tạm biệt anh, La dolce vita”
Một mối tình đẹp không nhất thiết phải có kết thúc đẹp, nó chỉ đẹp khi nghĩ đến nó ta luôn muốn mỉm cười hạnh phúc. Tình yêu không sống mãi khi bạn chỉ biết chiếm giữ, nó chỉ trường tồn khi bạn nghĩ tới, trân trọng và nâng niu nó …
“Sau những cơn mưa Thu hiu hắt vẫn còn đó một Paris thơm mùi cà phê và ngọt ngào vị bánh Maccaron”.
HÃY CÙNG CHIA SẼ ĐIỀU ĐẶC BIỆT CỦA BẠN
View attachment 762
Anh gặp em vài một ngày cuối đông, nó không còn lạnh nhiều nhưng đủ làm ta có thể rung lên từng hồi nếu không có hơi ấm từ bàn tay ấy.
Anh lang thang để cảm nhận và em cũng thế. Paris mùa này thật dễ làm cho con người ta gần nhau… lãng mạn cùng nhau.
Mình gặp em trên một ngọn đồi khi lang thang, mình thì thích hay đi lang thang một mình nhìn ngắm mọi thứ xung quanh. Vì là trời đang là cuối đông nên khi leo lên cao một tí là người sẽ rất dễ nhanh mệt, mình dừng lại trên đồi ngắm nhà thờ và toàn cảnh thành phố (nếu bạn nào đã từng đi rồi thì chắc sẽ biết chỗ này).
Sau khi ngắm nhìn xung quanh thì mình bất chợt bắt gặp em, em đứng đó một mình ngắm nhìn mọi thứ xung quanh. Mình không hiểu sao lại thấy em quen quá, vì em không phải là người Việt nhưng mình vẫn cứ cảm thấy như là đã gặp ở đâu đó rồi, sau một hồi lục lại trí nhớ, à thì ra sáng nay mình có chụp một bức ảnh và vô tình trong bức ảnh đó có em.
Mình tiến đến gặp em và hỏi em có phải là người trong bức ảnh này không, em xác nhận đúng là em. Thế là cả mình và em đều có bạn đồng hành vì cả 2 cũng đều đang lang thang một mình.
Đúng, ngày hôm đó thật đặt biệt, mình và em cùng đi đến những nơi mà cả hai thấy thích, những cuộc nói chuyện không hồi kết, những niềm vui có thể cùng nhau, cả 2 cảm thấy như mình đã quen biết từ từ rất lâu vậy… bắt đầu từ những cái nắm tay, những cái khoác vai.. rồi những cái ôm khi ánh mắt chạm nhau.
Một nụ hôn bất chợt và kéo dài để kết thúc một ngày thật không ngờ và trọn vẹn.
Sau khi ăn tối thì mình và em cùng về khách sạn, và cuộc nói chuyện lại được kéo dài đến nữa đêm. Trước khi đi ngủ mình có nói với em “ anh sẽ đi Venice 2 ngày và khi về anh muốn gặp em ở Milan”. Em chỉ cười và không nói gì.
Nói một tí về em, em sinh ra tại Ý, nhưng bố mẹ không phải người Ý mà là người Thổ Nhĩ Kỳ thuộc dòng tộc gì đó, em sống và làm việc tại Milan. Chắc có lẽ cũng có phần bị ảnh hưởng từ cuộc sống gia đình nên rất khác những bạn gái người Âu. Em diệu dàng, nhẹ nhàng như người Châu Á, xinh đẹp và gợi cảm như người Trung Đông.
Sáng hôm sau mình và em đi uống café sáng vì là bọn mình đi sớm nên gần như quán chỉ có 2 đứa thôi khi đó mới 8h30 sáng.
Bạn đã từng bao giờ ngồi ngắm một người mà không nói gì, thay vào đó là những cái mĩm cười chưa?
Mình chỉ biết ngồi đó và ngắm nhìn em thao thao kể về đủ thứ chuyện… bờ môi, đôi mắt, những nụ cười …đúng là mùa đông không lạnh thật.
Sau một ngày dài tiếp tục lang thang thì cũng là lúc cả hai có thời gian nằm ôm nhau mà không cần nói thêm gì. Một cái ôm thật chặt, một cái hôn nồng ấm và ngọt ngào để cả hai chìm vào giấc ngủ….
“Tạm biệt anh, La dolce vita”
Một mối tình đẹp không nhất thiết phải có kết thúc đẹp, nó chỉ đẹp khi nghĩ đến nó ta luôn muốn mỉm cười hạnh phúc. Tình yêu không sống mãi khi bạn chỉ biết chiếm giữ, nó chỉ trường tồn khi bạn nghĩ tới, trân trọng và nâng niu nó …
“Sau những cơn mưa Thu hiu hắt vẫn còn đó một Paris thơm mùi cà phê và ngọt ngào vị bánh Maccaron”.
HÃY CÙNG CHIA SẼ ĐIỀU ĐẶC BIỆT CỦA BẠN
View attachment 762
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: