2008 mình tốt nghiệp ra trường và làm ở Daiichi, làm cùng phòng với chị của em ấy, ánh mắt và nụ cười của người con gái xứ Nghệ khi ấy đã làm lòng mình gợn sóng, rồi sóng ngày càng to, cứ tưởng là duyên tiền định rồi đùng cái em mời cưới sau khi nghỉ làm khoảng 2 tháng, rơi phịch phát xuống đất mà không hiểu như nào luôn. Chắc do cách nói chuyện của em với mình làm mình hiểu nhầm và ăn dưa bở . Đành giấu kín tình cảm này và về Thái Hòa ăn cưới như 1 người bạn đồng nghiệp, tại đây mình gặp em, khi ấy em mới học lớp 10, kém mình 7 tuổi. Trong đám cưới đông vui mình lại lạc lõng trong đầu bao nhiêu dòng suy nghĩ về những tin nhắn 9119 (ai 8x sẽ hiểu, thời ấy liên lạc với nhau qua điện thoại tốn kém như nào ) là mình nhầm tưởng hay là chị của em ấy trêu đùa mình, đang vẩn vơ thì em đến bên và bắt chuyện, em vô tư hỏi han mình về kinh nghiệm học tập, máu chiến của mình nổi lên , bao nhiêu kinh nghiệm từ sách vở, tài liệu thi cử tới việc thi ra sao mình kể ra hết, kí ức ôn thi lại đại học ùa về và lấn át thứ tình cảm không rõ ràng kia. 2 anh em nói chuyện như 2 người bạn đã quen từ lâu.
Sau hôm đó trở về, mình có gửi các sách đã học trước đây của mình cho em, 2 anh em cũng không có liên lạc qua lại gì nữa.
1 ngày năm 2010 có 1 số điện thoại lạ liên lạc với mình, là em, em nhờ mình tư vấn cho 2 lựa chọn, học y hay dược, 2 anh em nói chuyện 1 lúc rồi cùng chọn Cao đẳng y tế Quảng Ninh, như 1 người em kết nghĩa, 2 anh em nói chuyện nhiều hơn các ngày sau đó, em kể về kỉ niệm nhập học, em nhớ nhà khóc cũng gọi cho mình, mình nghỉ việc và bị người yêu đá cũng kể cho em, 2 anh em động viên nhau qua những ngày trắc trở. Trải qua thời gian khó khăn, mình được công ty cũ mời lại về làm việc, chuyện tình yêu cũng không nghĩ tới hay đúng hơn là dành hết cho môn thể thao đam mê là cầu lông, ngày đi làm, tối về đi chơi cầu lông, cứ thế mình không còn thời gian để ý đến những chuyện khác.
2013, em chuẩn bị tốt nghiệp, " Cố gắng lên, tốt nghiệp loại khá thích quà gì anh tặng- em thích 1 chú gấu bông- ok"
Rồi ngày ấy đã tới, ngày mình mang quà xuống Hạ Long tặng em, 5 năm chưa gặp, mang gấu đi tặng ai cũng nghĩ mình đi gặp người yêu ^^. Xuống xe còn đang lơ ngơ chưa kịp hỏi đường đã thấy từ xa trên chiếc xe đạp mini em vẫy vẫy tay gọi mình, 1 cái gì đó lâng lâng trong lòng, khó tả, là người quen lâu ngày gặp lại hay là tình cảm nam nữ mình cũng không rõ nữa. Nhưng mọi việc cứ xuôi dòng 1 cách kì lạ, em ở trọ với 1 chị bạn nhưng hôm ấy chị bạn mới về quê thăm nhà, bữa trưa có 2 anh em và 2 chị em phòng bên làm khách, khách nghĩ mình là người yêu của em vì mang gấu xuống tặng. Sau bữa trưa vui vẻ, hàng xóm về đi học chiều, còn lại 2 anh em, sau những ngượng ngùng ban đầu thì 2 anh em quyết định đi ngủ trưa, em trên giường còn anh dưới đất. Chỗ này lạ lắm, 2 anh em đều không ngủ được và nói chuyện đến chiều thì em dẫn mình đi thăm Hạ Long và bạn bè cùng lớp của em, mọi người nói chuyện với nhau rất vui vẻ, ai cũng nghĩ mình là người yêu của em, và thật lạ là mình và em đều không phủ nhận, đi chợ chiều mua đồ ăn bữa tối, em rủ mình ở lại chơi thêm 1 hôm mai chủ nhật hãy về, mình ok luôn không chút đắn đo. Bữa tối vẫn đủ mình và em cùng 2 chị em hàng xóm, mọi người nói chuyện với nhau rất thoải mái.......... còn tiếp
Sau hôm đó trở về, mình có gửi các sách đã học trước đây của mình cho em, 2 anh em cũng không có liên lạc qua lại gì nữa.
1 ngày năm 2010 có 1 số điện thoại lạ liên lạc với mình, là em, em nhờ mình tư vấn cho 2 lựa chọn, học y hay dược, 2 anh em nói chuyện 1 lúc rồi cùng chọn Cao đẳng y tế Quảng Ninh, như 1 người em kết nghĩa, 2 anh em nói chuyện nhiều hơn các ngày sau đó, em kể về kỉ niệm nhập học, em nhớ nhà khóc cũng gọi cho mình, mình nghỉ việc và bị người yêu đá cũng kể cho em, 2 anh em động viên nhau qua những ngày trắc trở. Trải qua thời gian khó khăn, mình được công ty cũ mời lại về làm việc, chuyện tình yêu cũng không nghĩ tới hay đúng hơn là dành hết cho môn thể thao đam mê là cầu lông, ngày đi làm, tối về đi chơi cầu lông, cứ thế mình không còn thời gian để ý đến những chuyện khác.
2013, em chuẩn bị tốt nghiệp, " Cố gắng lên, tốt nghiệp loại khá thích quà gì anh tặng- em thích 1 chú gấu bông- ok"
Rồi ngày ấy đã tới, ngày mình mang quà xuống Hạ Long tặng em, 5 năm chưa gặp, mang gấu đi tặng ai cũng nghĩ mình đi gặp người yêu ^^. Xuống xe còn đang lơ ngơ chưa kịp hỏi đường đã thấy từ xa trên chiếc xe đạp mini em vẫy vẫy tay gọi mình, 1 cái gì đó lâng lâng trong lòng, khó tả, là người quen lâu ngày gặp lại hay là tình cảm nam nữ mình cũng không rõ nữa. Nhưng mọi việc cứ xuôi dòng 1 cách kì lạ, em ở trọ với 1 chị bạn nhưng hôm ấy chị bạn mới về quê thăm nhà, bữa trưa có 2 anh em và 2 chị em phòng bên làm khách, khách nghĩ mình là người yêu của em vì mang gấu xuống tặng. Sau bữa trưa vui vẻ, hàng xóm về đi học chiều, còn lại 2 anh em, sau những ngượng ngùng ban đầu thì 2 anh em quyết định đi ngủ trưa, em trên giường còn anh dưới đất. Chỗ này lạ lắm, 2 anh em đều không ngủ được và nói chuyện đến chiều thì em dẫn mình đi thăm Hạ Long và bạn bè cùng lớp của em, mọi người nói chuyện với nhau rất vui vẻ, ai cũng nghĩ mình là người yêu của em, và thật lạ là mình và em đều không phủ nhận, đi chợ chiều mua đồ ăn bữa tối, em rủ mình ở lại chơi thêm 1 hôm mai chủ nhật hãy về, mình ok luôn không chút đắn đo. Bữa tối vẫn đủ mình và em cùng 2 chị em hàng xóm, mọi người nói chuyện với nhau rất thoải mái.......... còn tiếp