Ngày mai nữa thôi là em tròn 22t, cũng không có gì đặc biệt. Nhưng bỗng thấy mình không còn trẻ, không còn trẻ như 4 năm trước nhưng cũng lại không đủ già dặn và trưởng thành. Đúng là cái độ tuổi chông chênh nửa độ lưng chừng mà:B17:.
Hôm nay tự nhiên tâm trạng ghê, bạn bè hoặc là lựa chọn kết hôn sau khi ra trường hoặc là đang cố gắng cho đam mê, còn em giờ thì lại quay đầu chọn con đường khác, vẫn cứ êm đềm ngày qua ngày. Sống cuộc sống không lo không nghĩ, vui chơi, và giận hờn vu vơ như con nít. Nhưng vậy thì có gì không tốt chứ, đúng không ? Em thích SG thật, thích sự nhộn nhịp sự hào nhoáng của SG nhưng cũng chỉ là thích thôi, em hay nói với mọi người rằng ra trường em sẽ về xây một ngôi nhà và trồng rau nuôi cá, mà chắc chẳng ai tin Mọi người nghĩ chắc em còn non và xanh lắm mới nghĩ vậy, sau này cơm áo gạo tiền nó vả chan chát vào mặt í. Chắc chuyện tự xây nhà đã không thành, thì thôi để em làm khách hàng đầu tiên của tụi bạn vậy. Cuộc sống ở quê vui theo một cách khác lắm, dù chẳng mấy đi chơi nhưng không bao giờ thấy lạc lõng.
Nhưng sang tuổi mới mong ước rằng bản thân có thể bớt nóng nảy và bồng bột, bớt dỗi vô cớ và bớt giận hờn vu vơ. Nhưng mong thì mong thế thôi chứ chắc tầm vài năm mài giũa mới thành, hoặc đúng hơn sự trưởng thành là dấu vết của năm tháng và thử thách của cuộc đời. Và mong sau những năm tháng sau này sẽ tìm được người đàn ông thứ 2 yêu em như một người đã yêu em 22 năm qua để không cần phải nếm vị của sự trưởng thành này.
"Còn không thì mấy Anh bớt đùa giỡn con gái nhà ngta" câu này em viết vu vơ vậy thôi ai đọc được thì đọc :B76: chứ hổng có chủ đích vô ai đâu. Hehe
Hôm nay tự nhiên tâm trạng ghê, bạn bè hoặc là lựa chọn kết hôn sau khi ra trường hoặc là đang cố gắng cho đam mê, còn em giờ thì lại quay đầu chọn con đường khác, vẫn cứ êm đềm ngày qua ngày. Sống cuộc sống không lo không nghĩ, vui chơi, và giận hờn vu vơ như con nít. Nhưng vậy thì có gì không tốt chứ, đúng không ? Em thích SG thật, thích sự nhộn nhịp sự hào nhoáng của SG nhưng cũng chỉ là thích thôi, em hay nói với mọi người rằng ra trường em sẽ về xây một ngôi nhà và trồng rau nuôi cá, mà chắc chẳng ai tin Mọi người nghĩ chắc em còn non và xanh lắm mới nghĩ vậy, sau này cơm áo gạo tiền nó vả chan chát vào mặt í. Chắc chuyện tự xây nhà đã không thành, thì thôi để em làm khách hàng đầu tiên của tụi bạn vậy. Cuộc sống ở quê vui theo một cách khác lắm, dù chẳng mấy đi chơi nhưng không bao giờ thấy lạc lõng.
Nhưng sang tuổi mới mong ước rằng bản thân có thể bớt nóng nảy và bồng bột, bớt dỗi vô cớ và bớt giận hờn vu vơ. Nhưng mong thì mong thế thôi chứ chắc tầm vài năm mài giũa mới thành, hoặc đúng hơn sự trưởng thành là dấu vết của năm tháng và thử thách của cuộc đời. Và mong sau những năm tháng sau này sẽ tìm được người đàn ông thứ 2 yêu em như một người đã yêu em 22 năm qua để không cần phải nếm vị của sự trưởng thành này.
"Còn không thì mấy Anh bớt đùa giỡn con gái nhà ngta" câu này em viết vu vơ vậy thôi ai đọc được thì đọc :B76: chứ hổng có chủ đích vô ai đâu. Hehe