Đêm đã khuya màn sương bao phủ
Không biết giờ này anh đã ngủ hay chưa?
Không biết giờ này anh đã ngủ hay chưa?
Nên đọc:
❹ Mục 18+
Chắc là ngủ rùi a :dĐêm đã khuya màn sương bao phủ
Không biết giờ này anh đã ngủ hay chưa?
E hãy tìm tình mớiBên anh nắng rồi à?
Bên em trời vẫn mưa.
Anh có người iu mới
Còn em...thì vẫn chưa!
Đêm đã tan, trăng đã ngủĐêm đã khuya màn sương bao phủ
Không biết giờ này anh đã ngủ hay chưa?
Dài vậy sao đối đc trời•Anh vẫn thức dù nhắm nghiền hai mắt.
Nghe tan hoang vài dạ khúc dương trần
Phố buồn quá như trong lần gặp mặt
Em lắc đầu ! Ừ thì mình chẳng thân...
•Anh vẫn nhớ em một đêm tóc rối
Ướp làn hương trong áo ngực xuân thì
Trăng hôm đó ! Nửa vành môi khát đợi
Ta hôn nhiều ! Như thể ! Sợ chia li...
•Anh còn thức vì nhớ đêm ngà ngọc
Cơn Ngâu khuya tẩm da thịt mát ngời
Ta tuổi nhỏ tim khô; cằn; đá; sỏi
Đợi bùa thiêng; em trấn; để mềm thôi...
•Anh thức dậy em chẳng nằm bên gối
Đâu môi thơm như một đoá Sen buồn ?
Ta dẫm chân qua muôn ngàn bão nổi
Thì xá gì một buổi chiều hoàng hôn ?
•Anh nguyện ngủ như một đêm ngà ngọc
Bởi ái ân đã khánh kiệt... Mất rồi !
Đêm phủ kín nổi buồn thêm cô độc
Ôm em mà nụ mắt vỡ chia đôi.
•Ôm nhau mà nụ mắt vỡ chia đôi...
A đang ngủ, e đừng phiền như vậyĐêm đã tan, trăng đã ngủ
Không biết giờ quán cũ đã đủ người chưa
Anh thì vẫn đang trong cơn buồn ngủ
Em ngủ rồi thì ngủ tiếp đi nha =]]
Cô gái à, tôi thương cô nhiều lắmBảo không nhớ dần sẽ thành không nhớ!
Mắc mớ gì phải nhớ một người dưng
Đâu cần chi một cảm xúc lưng chừng
Thương sâu sắc mới ghi lòng tạc dạ
Bảo không nhớ dần sẽ xem xa lạ
Người đi ngang thả lại chút men tình
Hà cớ gì tim mình phải điêu linh
Thương đến mấy cũng im thinh lặng lẽ
Bảo sẽ quên ... nhất định quên có thể!
Dù xót lòng ... dù chẳng dễ nguôi ngoai
Dù trái tim có đắng đót u hoài
Nhưng sẽ cố dỗ bình yên ở lại
Bảo cố nhé ... buông nỗi buồn xa ngái !
Quên ánh nhìn ... quên luyến ái xa xôi
Mai ngồi đây khâu thương nhớ trao rồi
May vá kỹ để cả đời cất giấu
Bảo dừng đấy ... thôi nhớ mong đau đáu
Xoá nồng nàn , xoá ấm áp yêu thương
Hứa với lòng buông hết những vấn vương
Trả người hết những giận hờn yêu ghét!
Bảo từ nay thả nỗi buồn đi hết
Mây về trời
vệt nắng đừng
tương tư!
Tôi muốn quên, nhưng con tim bảo nhớBảo tìm quên, phải chăng là bảo nhớ?
Bảo chôn vùi hay bảo ..cố khắc ghi?
Ko nghĩ a làm thơ hay thế, 100 like nhé•Anh vẫn thức dù nhắm nghiền hai mắt.
Nghe tan hoang vài dạ khúc dương trần
Phố buồn quá như trong lần gặp mặt
Em lắc đầu ! Ừ thì mình chẳng thân...
•Anh vẫn nhớ em một đêm tóc rối
Ướp làn hương trong áo ngực xuân thì
Trăng hôm đó ! Nửa vành môi khát đợi
Ta hôn nhiều ! Như thể ! Sợ chia li...
•Anh còn thức vì nhớ đêm ngà ngọc
Cơn Ngâu khuya tẩm da thịt mát ngời
Ta tuổi nhỏ tim khô; cằn; đá; sỏi
Đợi bùa thiêng; em trấn; để mềm thôi...
•Anh thức dậy em chẳng nằm bên gối
Đâu môi thơm như một đoá Sen buồn ?
Ta dẫm chân qua muôn ngàn bão nổi
Thì xá gì một buổi chiều hoàng hôn ?
•Anh nguyện ngủ như một đêm ngà ngọc
Bởi ái ân đã khánh kiệt... Mất rồi !
Đêm phủ kín nổi buồn thêm cô độc
Ôm em mà nụ mắt vỡ chia đôi.
•Ôm nhau mà nụ mắt vỡ chia đôi...