Mở quán trà đá tán dóc chuyện trời ơi cho xôm tụ nào.
Mình dân quê rặt đất phương nam. Lớn lên với bắn bi, nhảy dây, đánh đáo, tạt lon, những trưa hè dang nắng đi lội mương bắt nòng nọc. Mình lớn lên bên những bình tích đựng trà ủ trong trái dừa khô được vạt gọn gàng, có lót lớp nhung. Người quê miền nam, đôi khi chẳng ủ mà cứ có bình trà sẵng, tới nhà cứ tự rót nước trong bình thuỷ ra mà uống. Đôi khi chỉ cần ra lu múc nước mưa mát lịm ngọt tận tim. Lớn lên đôi khi mình đi đà lạt, tiện đường về hay ghé uống trà chùa ở bảo lộc. Trà đài loan ở bảo lộc không đậm vị như trà đài loan chính gốc nhưng vẫn được 7-8 điểm, nếu so với phúc long thì phúc long chỉ còn 6 điểm. Có lần qua đài loan, tối đến đi đánh bida uống bia chán chê, về ghé trà quán lựa đại loại olong mắc nhất. Trời se se lạnh, ngồi nhớ người yêu mang tên đã cũ, ly trà ấm nóng thơm nồng làm người uống nhớ mãi. trà ngon cũng như cà phê, mỗi nơi một vị, một ký ức.
Đến khi ra hà nội đi học, bị vài cú shock văn hoá uống trà thì bỏ. Đang quen thói ăn chùa uống ké, trà đá trong nam uống đến no thì thôi thì ra ngoài ta tính bằng bát, đếm cốc trả tiền. Nói trà xanh, em lại thèm ly trà xanh hãm với gừng thơm nồng nàn ở đà lạt, hay trà đá đậu xanh, đậu đen ran thơm mát lành của đất phương nam nắng nóng.
Mấy chị mấy em thích đi trà chiều kiểu anh, trà thái, trà nhật, em thì không vì em lười, em không thích ngọt quá. Đôi khi tuột mood em cũng làm một ly masala chai thật nóng. Cay nồng thơm ngọt nó vực dậy tinh thần cho người uống.
Trà cũng như người, nóng bỏng tay, thơm ngọt đầu môi hay ấm cả lòng. Tuỳ lúc.
Mình dân quê rặt đất phương nam. Lớn lên với bắn bi, nhảy dây, đánh đáo, tạt lon, những trưa hè dang nắng đi lội mương bắt nòng nọc. Mình lớn lên bên những bình tích đựng trà ủ trong trái dừa khô được vạt gọn gàng, có lót lớp nhung. Người quê miền nam, đôi khi chẳng ủ mà cứ có bình trà sẵng, tới nhà cứ tự rót nước trong bình thuỷ ra mà uống. Đôi khi chỉ cần ra lu múc nước mưa mát lịm ngọt tận tim. Lớn lên đôi khi mình đi đà lạt, tiện đường về hay ghé uống trà chùa ở bảo lộc. Trà đài loan ở bảo lộc không đậm vị như trà đài loan chính gốc nhưng vẫn được 7-8 điểm, nếu so với phúc long thì phúc long chỉ còn 6 điểm. Có lần qua đài loan, tối đến đi đánh bida uống bia chán chê, về ghé trà quán lựa đại loại olong mắc nhất. Trời se se lạnh, ngồi nhớ người yêu mang tên đã cũ, ly trà ấm nóng thơm nồng làm người uống nhớ mãi. trà ngon cũng như cà phê, mỗi nơi một vị, một ký ức.
Đến khi ra hà nội đi học, bị vài cú shock văn hoá uống trà thì bỏ. Đang quen thói ăn chùa uống ké, trà đá trong nam uống đến no thì thôi thì ra ngoài ta tính bằng bát, đếm cốc trả tiền. Nói trà xanh, em lại thèm ly trà xanh hãm với gừng thơm nồng nàn ở đà lạt, hay trà đá đậu xanh, đậu đen ran thơm mát lành của đất phương nam nắng nóng.
Mấy chị mấy em thích đi trà chiều kiểu anh, trà thái, trà nhật, em thì không vì em lười, em không thích ngọt quá. Đôi khi tuột mood em cũng làm một ly masala chai thật nóng. Cay nồng thơm ngọt nó vực dậy tinh thần cho người uống.
Trà cũng như người, nóng bỏng tay, thơm ngọt đầu môi hay ấm cả lòng. Tuỳ lúc.