Buông bỏ một người không có nghĩa là không còn yêu.
Buông bỏ là khi ta đủ can đảm để dừng lại,
không níu kéo, không van nài, không tự làm tổn thương mình vì một người đã chọn một con đường khác.
Là khi ta bắt đầu học cách tôn trọng chính mình,
và cả tôn trọng sự lựa chọn, tình cảm của người kia, cho dù sự lựa chọn ấy không có ta đi cùng.
Buông bỏ là một hành động rất yên lặng,
nhưng bên trong nó là cả một cơn bão lòng.
Đó không phải là sự nguội lạnh của trái tim,
mà là tình yêu ở hình thức thuần khiết nhất,
khi yêu không còn là để sở hữu, mà là để chúc phúc từ xa.
Không ai buông bỏ một người mình từng yêu mà không cảm thấy đau đớn.
Nhưng rồi sẽ đến lúc bạn phải đối diện với một sự thật dịu dàng mà sâu sắc:
Yêu một người thật lòng là mong người đó được hạnh phúc,
kể cả khi hạnh phúc đó không có bạn trong đó.
Là mong họ được bình yên, an nhiên bước trên hành trình của riêng họ,
mà không mang theo bóng dáng của bạn như một gánh nặng hay sự thương hại.
Tôi biết, sẽ có những ngày bạn như vỡ vụn khi nhìn thấy người mình từng yêu tay trong tay với một người khác.
Nhưng rồi, trong một khoảnh khắc rất nhỏ và bất ngờ, khi bạn nhìn thấy ánh mắt người ấy rạng rỡ, khi bạn bắt gặp nụ cười thật lòng của họ. Ban sẽ nhận ra:
Thì ra tình yêu vẫn rất đẹp khi nó không bị nhuộm màu của sự tham lam và ích kỷ
Tình yêu không phải lúc nào cũng đi đến một cái kết viên mãn như trong cổ tích.
Đôi khi, nó chỉ đơn giản là một khoảng thời gian bạn đã thật lòng yêu, đã trao đi tất cả những gì đẹp đẽ nhất trong trái tim mình.
Và điều quý giá nhất bạn có thể làm sau cùng, là để người ấy ra đi bằng tất cả sự thanh thản, với một lời chúc thầm lặng: “Chúc em luôn hạnh phúc, và bình yên dù nơi đó không có anh.”
Buông bỏ không làm cho tình yêu trở nên nhỏ bé hơn.
Ngược lại, nó làm cho tình yêu trở nên cao thượng.
Vì tình yêu thật sự, đôi khi không cần phải ở lại,
mà chỉ cần được hiện diện đúng lúc, đúng cách
rồi lặng lẽ rời đi như một món quà tinh tế của đời.
Buông bỏ là khi ta đủ can đảm để dừng lại,
không níu kéo, không van nài, không tự làm tổn thương mình vì một người đã chọn một con đường khác.
Là khi ta bắt đầu học cách tôn trọng chính mình,
và cả tôn trọng sự lựa chọn, tình cảm của người kia, cho dù sự lựa chọn ấy không có ta đi cùng.
Buông bỏ là một hành động rất yên lặng,
nhưng bên trong nó là cả một cơn bão lòng.
Đó không phải là sự nguội lạnh của trái tim,
mà là tình yêu ở hình thức thuần khiết nhất,
khi yêu không còn là để sở hữu, mà là để chúc phúc từ xa.
Không ai buông bỏ một người mình từng yêu mà không cảm thấy đau đớn.
Nhưng rồi sẽ đến lúc bạn phải đối diện với một sự thật dịu dàng mà sâu sắc:
Yêu một người thật lòng là mong người đó được hạnh phúc,
kể cả khi hạnh phúc đó không có bạn trong đó.
Là mong họ được bình yên, an nhiên bước trên hành trình của riêng họ,
mà không mang theo bóng dáng của bạn như một gánh nặng hay sự thương hại.
Tôi biết, sẽ có những ngày bạn như vỡ vụn khi nhìn thấy người mình từng yêu tay trong tay với một người khác.
Nhưng rồi, trong một khoảnh khắc rất nhỏ và bất ngờ, khi bạn nhìn thấy ánh mắt người ấy rạng rỡ, khi bạn bắt gặp nụ cười thật lòng của họ. Ban sẽ nhận ra:
Thì ra tình yêu vẫn rất đẹp khi nó không bị nhuộm màu của sự tham lam và ích kỷ
Tình yêu không phải lúc nào cũng đi đến một cái kết viên mãn như trong cổ tích.
Đôi khi, nó chỉ đơn giản là một khoảng thời gian bạn đã thật lòng yêu, đã trao đi tất cả những gì đẹp đẽ nhất trong trái tim mình.
Và điều quý giá nhất bạn có thể làm sau cùng, là để người ấy ra đi bằng tất cả sự thanh thản, với một lời chúc thầm lặng: “Chúc em luôn hạnh phúc, và bình yên dù nơi đó không có anh.”
Buông bỏ không làm cho tình yêu trở nên nhỏ bé hơn.
Ngược lại, nó làm cho tình yêu trở nên cao thượng.
Vì tình yêu thật sự, đôi khi không cần phải ở lại,
mà chỉ cần được hiện diện đúng lúc, đúng cách
rồi lặng lẽ rời đi như một món quà tinh tế của đời.