


Thành viên nữ
Chính Thức
Chàng với thiếp đêm khuya trằn trọc,
Ðốt đèn lên đánh cuộc cờ người.
Hẹn rằng đấu trí mà chơi,
Cấm ngoại thuỷ không ai được biết.
Nào tướng sĩ dàn ra cho hết,
Ðể đôi ta quyết liệt một phen.
Quân thiếp trắng, quân chàng đen,
Hai quân ấy chơi nhau đà đã lửa.
Thoạt mới vào chàng liền nhảy ngựa,
Thiếp vội vàng vén phứa tịnh lên.
Hai xe hà, chàng gác hai bên,
Thiếp thấy bí, thiếp liền ghểnh sĩ.
Chàng lừa thiếp đương khi bất ý,
Ðem tốt đầu dú dí vô cung,
Thiếp đang mắc nước xe lồng,
Nước pháo đã nổ đùng ra chiếu.
Chàng bảo chịu, thiếp rằng chẳng chịu,
Thua thì thua quyết níu lấy con.
Khi vui nước nước non non,
Khi buồn lại giở bàn son quân ngà.
(Đánh cờ - Hồ Xuân Hương)
Thiếp với chàng canh dài thao thức,
Bày chiếu hoa khởi cuộc cờ yêu.
Hẹn nhau trí chín tình răn,
Ngoài song cửa chẳng ai hay biết.
Nào trướng gấm buông rơi kín mít,
Để đôi lòng kịch liệt một phen.
Chàng tấn công, thiếp thủ bền,
Hai bên ấy dập dồn từng trận lửa.
Mới nhập cuộc chàng liền nắm giữ,
Thiếp vội vàng ngả dựa tường loan.
Song song đôi ngả dọc ngang,
Thiếp nghiêng ngả vẫn gan lì giữ chốt.
Chàng công pháo, thiếp dồn quân cột,
Khiến thành trì rung động ngất ngây.
Thua hay thắng cũng vờ say,
Rồi lại trải bàn tay quân ngọc.
Thiếp vờ thua nước rồi mình lại gỡ.
Chàng đem pháo nổ ùm trong trận,
Thiếp liền đưa sĩ lẫn ra đòn.
Khi vui “chiếu bí” vẫn còn,
Khi buồn lại rủ nhau son bàn cờ.
Ðốt đèn lên đánh cuộc cờ người.
Hẹn rằng đấu trí mà chơi,
Cấm ngoại thuỷ không ai được biết.
Nào tướng sĩ dàn ra cho hết,
Ðể đôi ta quyết liệt một phen.
Quân thiếp trắng, quân chàng đen,
Hai quân ấy chơi nhau đà đã lửa.
Thoạt mới vào chàng liền nhảy ngựa,
Thiếp vội vàng vén phứa tịnh lên.
Hai xe hà, chàng gác hai bên,
Thiếp thấy bí, thiếp liền ghểnh sĩ.
Chàng lừa thiếp đương khi bất ý,
Ðem tốt đầu dú dí vô cung,
Thiếp đang mắc nước xe lồng,
Nước pháo đã nổ đùng ra chiếu.
Chàng bảo chịu, thiếp rằng chẳng chịu,
Thua thì thua quyết níu lấy con.
Khi vui nước nước non non,
Khi buồn lại giở bàn son quân ngà.
(Đánh cờ - Hồ Xuân Hương)
Thiếp với chàng canh dài thao thức,
Bày chiếu hoa khởi cuộc cờ yêu.
Hẹn nhau trí chín tình răn,
Ngoài song cửa chẳng ai hay biết.
Nào trướng gấm buông rơi kín mít,
Để đôi lòng kịch liệt một phen.
Chàng tấn công, thiếp thủ bền,
Hai bên ấy dập dồn từng trận lửa.
Mới nhập cuộc chàng liền nắm giữ,
Thiếp vội vàng ngả dựa tường loan.
Song song đôi ngả dọc ngang,
Thiếp nghiêng ngả vẫn gan lì giữ chốt.
Chàng công pháo, thiếp dồn quân cột,
Khiến thành trì rung động ngất ngây.
Thua hay thắng cũng vờ say,
Rồi lại trải bàn tay quân ngọc.
Thiếp vờ thua nước rồi mình lại gỡ.
Chàng đem pháo nổ ùm trong trận,
Thiếp liền đưa sĩ lẫn ra đòn.
Khi vui “chiếu bí” vẫn còn,
Khi buồn lại rủ nhau son bàn cờ.