Trái đất tròn mà em. Người ấy ở đâu đó ngoài kia. Chỉ sợ như trong bài hát "Như đã dấu yêu" của Đức Huy...thì...không biết sao nữa. Hịi
hehe. Phải nói là mình cũng rất thích cái bài hát này. Nó làm mình lại nhớ tới thời học sinh, sinh viên mơ mộng. Cũng từng ngêu ngao hát và ước mong.Hồi trước còn bé tí, lại cứ thích thể hiện rằng mình người lớn. Đến khi cuộc đời dần cho vài phen bầm dập thương tích, lại muốn sống cuộc sống của 1 đứa trẻ con. Buồn thì khóc mà zdui thì cười. Có thể đơn giản hoá tất cả mọi chuyện trong cuộc sống. Thế giới vốn đã phức tạp, bản thân càng không muốn góc riêng trong tâm hồn mình lộn xộn lên.
Thuần khiết nhất là một đứa trẻ, có thể vô tư, vô sầu, vô lo...
Đôi lúc lại thích thế, nói năng hơi ngáo ngáo một tí, ngốc nghếch vụng về một tí, yếu đuối ngây ngô một tí... thật sự thích cái cảm giác ở cạnh ai đó mà mình được sống đúng với chính bản thân mình, được cảm thấy an toàn, được yêu thương, được thấu hiểu... không sợ người ta chê cười, không ngại thể hiện những góc khuất của bản thân, những lúc yếu ớt nhất đưa tay ra có người nắm lấy, không mục đích, không suy tính, không vụ lợi..
Không cần giải thích, không cần nhiều lời, cứ mỗi ngày trôi qua lại đơn giản và vui vẻ vậy thôi.
Phụ nữ là vậy, khi gặp được đúng người, có thể sẽ không cần phải trưởng thành trước mặt người đó.
Cứ mãi là 1 đứa trẻ nhỏ thôi...
“Phụ nữ là vậy, khi gặp được đúng người, có thể sẽ không cần phải trưởng thành trước mặt người đó.“
- Tức là có thể thôi.... chứ ko chắc chắn.
Nhưng làm sao để trở lại thành 1 đứa trẻ ngây thơ được. Trải qua biết bao lần bầm dập, thương tích thì hiện tại đã như 1 con sói già, sẵng sàng nhe nanh kèm theo móng vuốt sắc nhọn và cứng để tự vệ.
- Cơ mà sói lại rất giỏi hoá trang ( cô bé quàng khăn đỏ ) hjhjhjhj.
Thôi vậy thì gọi là Sóibabe cho dể cưng.
Khặc khặc khặc.[/QUOTEaha
Đàn ông vẫn thế đấy chị ơi.. Là một khoảng không gian gạt bỏ đi tấc cả chỉ còn sự thoải mái, ai cũng muốn như vậy mà =))
Vâng, a nói mà e gớt nước mắt, đợi mãi mà chưa gặp đc người như thế, hồi này e dữ như con chằn rồiTôi cũng thích tính cách như bạn nói. Cho dù thế gian đối với ta như thế nào, thương tích đầy mình nhưng gặp đúng lúc đúng chỗ đúng người...vẫn trở lại là cô bé mơ mộng ngày xưa, rớt nước mắt vì chiếc lá rơi hay khóc vì một con dế bị bánh xe đạp của thằng bạn trời đánh cán lên. Khi gặp đúng chuyện hãy xù lông nhím giải quyết. Mình thích thế bạn à.
hehe. Phải nói là mình cũng rất thích cái bài hát này. Nó làm mình lại nhớ tới thời học sinh, sinh viên mơ mộng. Cũng từng ngêu ngao hát và ước mong.
Simple is the bestHạnh phúc đơn giản lắm là vui vẻ thỏa mãn với những gì mộc mạc nhất =))
Ơ, mình thích bài hát này ghê cơ nhé.
Và đối với anh, em vẫn là cô bé, lá la la la là la lá... :B62:[/QUOTE
Lúc mình cần người ta đến đúng lúc, đúng thời điểm ...hihi kỉu vậyBạn cần một bờ vai để dựa khi mệt mỏi, cần được an ủi khi ai đó bắt nạt , cần một bàn tay nâng em lên ngựa( mang tên đường đời) để đi một bước dài cuộc sống để đến bến bờ “ hạnh phúc”.