Em nợ anh một ánh nhìn,
Từ mùa hoa cũ lặng im chưa chào.
Nợ anh một thoáng chiêm bao,
Để tim lỗi nhịp xuyến xao tháng ngày.
Em nợ anh một bàn tay,
Chưa từng nắm chặt những ngày gió sang.
Nợ anh một chút dịu dàng,
Mà em giấu kỹ giữa ngàn nhớ mong.
Có khi nợ hoá thành không,
Có khi dang dở lại nồng hơn xưa.
Dẫu cho duyên muộn hay thừa,
Lòng em vẫn giữ anh vừa tim em.
Em nợ anh một môi cười,
Những ngày xa vắng, những lời chưa trao.
Nợ anh ánh mắt dạt dào,
Chỉ dám lặng lẽ gửi vào giấc mơ.
Em nợ anh những ngày thơ,
Những lần lỡ hẹn, những giờ nhớ nhung.
Nợ anh con phố chiều bung,
Bước chân hai đứa từng cùng chung đôi.
Mà đời nào có như lời,
Ta thương nhau lắm, lại rời xa nhau.
Chẳng còn hẹn ước mai sau,
Chỉ còn nỗi nhớ khắc vào thời gian…
Từ mùa hoa cũ lặng im chưa chào.
Nợ anh một thoáng chiêm bao,
Để tim lỗi nhịp xuyến xao tháng ngày.
Em nợ anh một bàn tay,
Chưa từng nắm chặt những ngày gió sang.
Nợ anh một chút dịu dàng,
Mà em giấu kỹ giữa ngàn nhớ mong.
Có khi nợ hoá thành không,
Có khi dang dở lại nồng hơn xưa.
Dẫu cho duyên muộn hay thừa,
Lòng em vẫn giữ anh vừa tim em.
Em nợ anh một môi cười,
Những ngày xa vắng, những lời chưa trao.
Nợ anh ánh mắt dạt dào,
Chỉ dám lặng lẽ gửi vào giấc mơ.
Em nợ anh những ngày thơ,
Những lần lỡ hẹn, những giờ nhớ nhung.
Nợ anh con phố chiều bung,
Bước chân hai đứa từng cùng chung đôi.
Mà đời nào có như lời,
Ta thương nhau lắm, lại rời xa nhau.
Chẳng còn hẹn ước mai sau,
Chỉ còn nỗi nhớ khắc vào thời gian…