[QUÊ HƯƠNG]
“Chúng ta gọi đất nước nơi chúng ta sinh ra là quê hương. Tuy nhiên, thật ra không có nơi nào trong sáu cõi luân hồi không phải là quê hương của chúng ta; bởi vì chúng ta đã sinh ra quá nhiều lần, ở quá nhiều nơi.
“Giống như dân du mục dời trại vào mỗi mùa, chúng ta cũng thay đổi nơi chôn nhau cắt rốn của mình vào mỗi lần tái sinh. Thế thì đeo bám vào đất nước này hơn đất nước kia để làm gì?”
KYABJE DILGO KHYENTSE RINPOCHE (1910-1991)
We call the country in which we were born our homeland. In truth, however, there is nowhere among the six realms of samsara that is not our homeland, because we have been born so many times, in so many places. Like nomads moving camp every season, we change our native land with every rebirth. What is the point of getting attached to one country rather than another?"
Nhớ Má một chiều mưa Sài Gòn.. Đọc dòng trạng thái của Chị mà rớt nước mắt. Sáng giờ lu bu mệt muốn chớt nói riết khô mỏ rồi soạn vb để bán vp cho xong rồi xách balo lên và đi. Giữa những bộn bề vất vả mưu sinh ngược xuôi con muốn tìm về bên Má... Để nằm nghe Má thủ thỉ con mệt hông con. Con mệt thì về với Má nha con... Giờ con mệt quá Má ơi. Con muốn về với Má mà Má giờ bay đi xa rồi.. Con vẫn phải giữ tinh thần chiến binh gánh nhiều thứ muộn phiền trên vai mà vẫn phải giữ nụ cười và ánh mắt trong trẻo như của Má ngày xưa...
Con nhớ Má. Mới đó con có Má mà như đã triệu năm rồi Má ơi!!
“Chúng ta gọi đất nước nơi chúng ta sinh ra là quê hương. Tuy nhiên, thật ra không có nơi nào trong sáu cõi luân hồi không phải là quê hương của chúng ta; bởi vì chúng ta đã sinh ra quá nhiều lần, ở quá nhiều nơi.
“Giống như dân du mục dời trại vào mỗi mùa, chúng ta cũng thay đổi nơi chôn nhau cắt rốn của mình vào mỗi lần tái sinh. Thế thì đeo bám vào đất nước này hơn đất nước kia để làm gì?”
KYABJE DILGO KHYENTSE RINPOCHE (1910-1991)
We call the country in which we were born our homeland. In truth, however, there is nowhere among the six realms of samsara that is not our homeland, because we have been born so many times, in so many places. Like nomads moving camp every season, we change our native land with every rebirth. What is the point of getting attached to one country rather than another?"
Nhớ Má một chiều mưa Sài Gòn.. Đọc dòng trạng thái của Chị mà rớt nước mắt. Sáng giờ lu bu mệt muốn chớt nói riết khô mỏ rồi soạn vb để bán vp cho xong rồi xách balo lên và đi. Giữa những bộn bề vất vả mưu sinh ngược xuôi con muốn tìm về bên Má... Để nằm nghe Má thủ thỉ con mệt hông con. Con mệt thì về với Má nha con... Giờ con mệt quá Má ơi. Con muốn về với Má mà Má giờ bay đi xa rồi.. Con vẫn phải giữ tinh thần chiến binh gánh nhiều thứ muộn phiền trên vai mà vẫn phải giữ nụ cười và ánh mắt trong trẻo như của Má ngày xưa...
Con nhớ Má. Mới đó con có Má mà như đã triệu năm rồi Má ơi!!