Bạn cần tìm gì?
Tìm FWB , ONS, GWTF: có
Tìm Người tình: có
Tìm Người yêu: có
Tìm đồng giới: có
Tìm chỗ xả: có
Tìm chỗ trao đổi: có
Có có và có trên khắp tất cả mặt trận.
Một lần, ngắn hạn, lâu dài, mãi mãi….. có.
Không có gì gọi là khó hay không thể tìm được.
View attachment 808
Vậy tại sao bạn vẫn chưa tìm ra?
Thích hay không thích do bạn quyết định
Muốn hay không muốn cũng do bạn quyết định
Lâu dài hay ngắn hạn cũng là do bạn quyết định.
Đến rồi đi là câu chuyện muôn thuở. Bạn có dám bỏ qua mọi thứ để ở lại không? Hay nghĩ đây chỉ là cuộc vui?
Bạn đòi hỏi những giá trị thật cao nhưng bản thân bạn đã có đủ cao hay chưa?
Bạn tìm kiếm tìm kiếm, nhưng những gì bạn muốn lại vượt ra ngoài tầm với của bạn …. out
“Tiền ít thì không thể hít hàng thơm” (cả đen và bóng đều như nhau).
Hãy cho đi những thứ bạn có thể, rồi bạn sẽ nhận lại những điều tốt đẹp.
.
.
.
Những điều bất ngờ đều xảy ra sau 16h30.
P/S chúc mọi người may mắn lần tiếp theo…….
View attachment 809
Đọc xong mới thấy giống như quảng cáo trên loa phát thanh di động đi khắp đầu làng cuối xóm,hang cùng ngõ hẻm :"1 đêm duy nhất,1 đêm duy nhất ..."
Gửi em - người anh vẫn luôn nhớ, dù đã chẳng còn là của anh nữa,
Anh không biết tại sao hôm nay, giữa những bộn bề quen thuộc, trái tim lại nhói lên một cách lặng lẽ khi nghĩ về em. Có lẽ vì anh đã giữ trong lòng quá lâu, quá nhiều điều muốn nói... nhưng rồi lại im lặng, vì anh không còn quyền được nói với em bất cứ điều gì nữa.
Em biết không, anh vẫn nhớ em. Không phải kiểu nhớ bồng bột như ngày mới chia xa, mà là nỗi nhớ đã ngấm vào tim, âm thầm nhưng dai dẳng. Như thể chỉ cần nhắm mắt lại, anh vẫn có thể hình dung ra ánh mắt em, giọng nói em, và cả nụ cười từng khiến anh tin răng anh là người hạnh phúc nhất thể gian.
Chúng ta đã từng có tất cả, rồi lại lạc mất nhau như chưa từng bắt đầu. Anh không còn trách em, cũng chẳng trách duyên phận. Anh chỉ tiếc... tiếc vì chúng ta đã từng yêu nhau nhiều đến vậy, mà cuối cùng lại không thể giữ được nhau.
Anh biết, giờ em đã đi xa rồi - không chỉ là khoảng cách, mà là cả một đời sống khác, một người khác đang cùng em đi tiếp đoạn đường mà anh từng mơ được đi cùng.
Anh biết, anh không còn là một phần trong những câu chuyện em kể, không còn là người được em nghĩ đến mỗi khi mỏi mệt. Biết hết...
nhưng vẫn đau.
Anh từng nghĩ, thời gian sẽ làm anh quên. Nhưng hóa ra, thời gian chỉ khiến anh học cách giấu nỗi nhớ kỹ hơn, cười bình thản hơn, dù trong lòng vẫn có một khoảng trống không ai có thể lấp đầy khoảng trống mang tên em.
hóa ra, thời gian chỉ khiến anh học cách giấu nỗi nhớ kỹ hơn, cười bình thản hơn, dù trong lòng vẫn có một khoảng trống không ai có thể lấp đầy - khoảng trống mang tên em.
Anh viết những dòng này không để anh quay lại, càng không để khiến anh áy náy. Anh chỉ muốn một lần, được thành thật với chính mình. Rằng dù cả thế giới có quay lưng lại, anh vẫn từng yêu em bằng cả trái tim. Và dù em có thuộc về nơi nào khác, có hạnh phúc bên ai, thì anh vẫn sẽ lặng lẽ mang theo tình cảm ấy, như một mảnh ký ức thiêng liêng không ai có thể chạm vào.
Nếu một ngày nào đó em tình cờ đọc được những dòng này, chỉ cần em biết - có một người, ở đâu đó, vẫn nhớ em băng tất cả dịu dàng từng có.
Tạm biệt em và cũng là tạm biệt một phần tim anh.