Bác ở trọ nhà tôi từ rất lâu, từ ngày con gái bác chưa lấy ck, nay thì đã có 2 nhóc. Không phải bác ko có nhà cửa, mà vì con gái bác lên SG làm công nhân, từ lúc nó lấy ck, sih con thì bác lẫn ck đều lên theo và ở trọ nhà tôi. Ngoài con gái lớn thì bác còn một người con trai nữa. Cả gđ đều bỏ làm nông lên SG. Bác trai hồi còn khỏe là thợ xây, anh con trai cũng theo nghề ba. Bác gái ở nhà tôi ngoài chăm cháu cho con gái thì còn nhờ trước sân nhà tôi bán hàng ăn, bán bình dân cho công nhân trọ trong xóm thôi. Về sau bác trai sức khỏe yếu, tuổi cao nên cũng ko đi làm đc nữa, ở nhà phụ với bác gái kiếm đồng ra đồng vô.
Rồi sau khi dịch bùng mạnh, SG tang thương, hai bác quyết định về quê, con gái, con rễ và cháu vẫn trọ lại nhà tôi để tiếp tục công việc. Không lâu sau tôi hay tin bác trai mất một cách đột ngột ở quê. Cũng một hai năm gì đó bác gái lên SG nhưng không phải đi thăm con gái và cháu mà bác đi khám bệnh. Tôi bàng hoàng khi thấy sức khỏe bác sa sút rất nhiều, hầu như không thể đi lại đc. Rồi tôi nghe mẹ tôi kể rằng thằng con trai phá hết tiền của 2 vợ chồng già, con rễ giờ cứ cằn nhằn vk vì tiền bạc suốt. Hôm qua nó nhậu xỉn về lại chửi vk và nói mỉa mai bác kiểu ko tiền, bệnh, ăn bám. Mẹ thấy bác xuống sắc, tội nghiệp quá.
Trưa nay tôi đi làm về, thấy bác dù bệnh tật, chân đi phải chống gậy, mà vẫn ngồi lột vỏ tỏi kiếm tiền, chào bác và nhìn đôi mắt buồn ghê gớm của bác, lòng tôi quặn lại và chua xót lạ kì.
Cuộc đời này sao mà đồng tiền nó bạc bẽo quá!
Rồi sau khi dịch bùng mạnh, SG tang thương, hai bác quyết định về quê, con gái, con rễ và cháu vẫn trọ lại nhà tôi để tiếp tục công việc. Không lâu sau tôi hay tin bác trai mất một cách đột ngột ở quê. Cũng một hai năm gì đó bác gái lên SG nhưng không phải đi thăm con gái và cháu mà bác đi khám bệnh. Tôi bàng hoàng khi thấy sức khỏe bác sa sút rất nhiều, hầu như không thể đi lại đc. Rồi tôi nghe mẹ tôi kể rằng thằng con trai phá hết tiền của 2 vợ chồng già, con rễ giờ cứ cằn nhằn vk vì tiền bạc suốt. Hôm qua nó nhậu xỉn về lại chửi vk và nói mỉa mai bác kiểu ko tiền, bệnh, ăn bám. Mẹ thấy bác xuống sắc, tội nghiệp quá.
Trưa nay tôi đi làm về, thấy bác dù bệnh tật, chân đi phải chống gậy, mà vẫn ngồi lột vỏ tỏi kiếm tiền, chào bác và nhìn đôi mắt buồn ghê gớm của bác, lòng tôi quặn lại và chua xót lạ kì.
Cuộc đời này sao mà đồng tiền nó bạc bẽo quá!