Nỗi lòng giờ vậy đó, add nick, làm quen, nói chuyện rồi cách xa. Cái này nó như là vòng lặp tuần hoàn vô tận vậy. Chẳng biết bao giờ kết thúc.
Muốn tiếp tục lại sợ mệt mỏi, sợ bị cuốn vào vòng xoáy vô tận.
Muốn dừng lại thì lại sợ cô đơn, cô độc.
Chẳng biết là nên thế nào, nhiều lúc chỉ còn một...