Mọi câu hỏi của bạn đưa ra đều là nỗi trăn trở của mình. Cái cảm giác ko an toàn, đó là tất cả nhg gì mình cảm nhận đc. Và càng ngẫm lại thì càng ko hiểu tại sao mình lại chọn họ. Phải chăng lại phải lôi số phận ra để làm cái cớ :(
Viết ra dc những dòng này mình cũng thấy nhẹ lòng đi rất nhiều. Ck mình lại ko phải là ng muốn lắng nghe. Mỗi lần định nói tâm tư của mình ra thì ck mình lại kêu buồn ngủ :)) chán nẫu người.
Anh à, rút cuộc thì chúng ta ở bên nhau vì điều gì?? Khi mà 1 mình em cứ phải gánh vác mọi thứ. Con cái, gia đình, kinh tế... Em tự hỏi, có khi nào anh động lòng cảm thấy “thương” em không? Em luôn cố gắng để vun đắp lại những đổ vỡ của chúng ta, nhưng em dường như đang phải cố gắng 1 mình. Đàn...