Gần nhà mình có 1 bà mẹ đơn thân tầm gần 60t, ngoài thích đi phòng trà ca hát, nhảy múa ra, cô còn sắm cho mình 1 cái loa kéo loại to, nghe đâu mua hơn 10tr, chỉ thấy là to lắm. Âm thanh cũng rõ to, lúc mới mua từng bị hàng xóm đi báo công an cái tội hát quá 22h, mà lại mở âm lượng quá to.
Sau này bả rút kinh nghiệm, chỉ mở vừa đủ nghe cho cả xóm, tắt trước 22h.
Tuy nhiên được cái tính cần cù, 1 tuần 3 -4 lần mở loa hát cho cả xóm nghe. Bả kể bả đi hát phòng trà là người ta tặng bông, hoa quá trời, khen bả hát hay, bả nói trong đám hát đó, có 2 người hát hay nhất, 1 là bả, 2 là ai nữa ko biết. Tuy có đôi lúc người ta nói bả như con lăng quăng, nhưng hình như những lời người khác chê bả cũng ko quan tâm lắm, chỉ để ý đến những lời khen.
Hôm đó là 1 ngày tiệc trong xóm với đông đủ bà con, trong đó có 1 anh tính tình thẳng thắn lắm, ngồi gần bả. Sau 1 vài bài, bả quay qua hỏi anh kia:
Khúc sau mọi người tự suy luận ạ. hihi
Sau này bả rút kinh nghiệm, chỉ mở vừa đủ nghe cho cả xóm, tắt trước 22h.
Tuy nhiên được cái tính cần cù, 1 tuần 3 -4 lần mở loa hát cho cả xóm nghe. Bả kể bả đi hát phòng trà là người ta tặng bông, hoa quá trời, khen bả hát hay, bả nói trong đám hát đó, có 2 người hát hay nhất, 1 là bả, 2 là ai nữa ko biết. Tuy có đôi lúc người ta nói bả như con lăng quăng, nhưng hình như những lời người khác chê bả cũng ko quan tâm lắm, chỉ để ý đến những lời khen.
Hôm đó là 1 ngày tiệc trong xóm với đông đủ bà con, trong đó có 1 anh tính tình thẳng thắn lắm, ngồi gần bả. Sau 1 vài bài, bả quay qua hỏi anh kia:
- Con thấy con hát sao?
- Cô rất là tự tin.
- Sao con nói vậy?
- Cô hát y như 1 đường ray xe lửa, lúc cần lên thì cô xuống, lúc xuống thì cô lên, có lúc đi ngang như đoàn tàu. Có hát như vậy mà dám lên sân khấu phòng trà hát từ ngày này qua ngày khác, còn tự nhận mình là hát hay nữa. Thì cô quá tự tin rồi, ở đây ko ai tự tin bằng cô đâu.
Khúc sau mọi người tự suy luận ạ. hihi