Thông qua vài mối quan hệ, mình gặp em - cô gái xinh đẹp, thông mình, trắng, cao ráo, lễ phép và chừng mực. Lúc đó, mình là một dân văn phòng quèn và vừa thất tình. Thời gian qua đi, em giúp mình cảm nhận thế nào là tình yêu và thật lòng thời điểm đó của cuộc đời mình đã tin có lẽ mình đã tìm được người phụ nữ của cuộc đời. Thật khó để phán xét một người đã yêu, nhưng sự thật thì bao giờ cũng được minh chứng bởi thời gian, sau 1 thời gian yêu nhau em dần hé lộ mình là một người quan tâm nhiều về vật chất (như đồ đạt, vật dụng xài cũng phải cao cấp, xịn xò) Cần nói rõ là mình cũng là người bình thường cũng có chút học thức, gia cảnh cũng thuộc dạng khá nhưng mình sống rất đơn giản không có nhu cầu vật chất như chạy đua công nghệ, thời trang,bla..bla. Với những khác biệt cơ bản như vậy và chuyện gì tới cũng tới, sau 1 lần em đòi hỏi quá đáng mình về nhu cầu vật chất của em thì đường ai nấy đi.
Thời gian qua đi và cho đến tận bây giờ, mình cũng có cuộc sống mới và em cũng vậy. Nhưng canh cánh trong lòng mình vẫn không yên, một tình yêu ngày ấy chưa trọn vẹn vì ngày ấy lỗi không chỉ do 2 đứa ko hợp nhau, lỗi cũng 1 phần do mình đã chủ động bỏ rơi cô ấy. Dù có nhiều chuyện xảy ra nhưng trong lòng mình, em vẫn là một cô gái xinh đẹp, thông minh nhưng cũng rất cứng cỏi nhưng cuộc sống luôn mệt mỏi, xui rủi vì gánh nặng mưu sinh. Dù không làm gì được nhiều nhưng mình vẫn thương cho cô gái từng yêu mệt mỏi về số phận cuộc sống.
Rồi thỉnh thoảng 2 đứa cũng gặp nhau (không làm gì quá giới hạn) cũng hỏi thăm về cuộc đời của nhau. Em cũng nói về những dại khờ lúc xưa rằng em đã thay đổi và rằng em đáng ra ko nên chú trọng vật chất như thế rồi mất đi anh,... bla bla. Cũng có đôi lần mình cũng thầm nghĩ chắc sẽ lại quay về cho nhau một cơ hội và được hòa vào những dòng cảm xúc ân ái cùng em cho thỏa những nỗi lòng nhung nhớ.
Nhưng rồi, xen kẽ trong những cuộc nói chuyện đó cũng là những nhu cầu vật chất ở cấp độ cao hơn xưa được em khéo léo đưa vào cuộc nói chuyện.... Mình cũng tinh ý nên nhận thức được những gì em muốn! Cũng có lúc vui thì oke chiều em được. Nhưng cũng có lúc em thẳng thắng nói ra nhu cầu đẳng cấp và điều em mong ước.... Mình đành tặc lưỡi lặng im vì thật sự cũng ko đáp ứng được em. Đành ngậm ngùi nghĩ về những kỷ niệm đẹp về những dở dang về những lời hứa chưa trọn. Có lẽ sau tất cả lỗi do em đã ko gặp đúng người! Lỗi chỉ là mình ko đủ tài để lo cho người con gái trong Tim!
Nhật ký một ngày tâm trạng!
Thời gian qua đi và cho đến tận bây giờ, mình cũng có cuộc sống mới và em cũng vậy. Nhưng canh cánh trong lòng mình vẫn không yên, một tình yêu ngày ấy chưa trọn vẹn vì ngày ấy lỗi không chỉ do 2 đứa ko hợp nhau, lỗi cũng 1 phần do mình đã chủ động bỏ rơi cô ấy. Dù có nhiều chuyện xảy ra nhưng trong lòng mình, em vẫn là một cô gái xinh đẹp, thông minh nhưng cũng rất cứng cỏi nhưng cuộc sống luôn mệt mỏi, xui rủi vì gánh nặng mưu sinh. Dù không làm gì được nhiều nhưng mình vẫn thương cho cô gái từng yêu mệt mỏi về số phận cuộc sống.
Rồi thỉnh thoảng 2 đứa cũng gặp nhau (không làm gì quá giới hạn) cũng hỏi thăm về cuộc đời của nhau. Em cũng nói về những dại khờ lúc xưa rằng em đã thay đổi và rằng em đáng ra ko nên chú trọng vật chất như thế rồi mất đi anh,... bla bla. Cũng có đôi lần mình cũng thầm nghĩ chắc sẽ lại quay về cho nhau một cơ hội và được hòa vào những dòng cảm xúc ân ái cùng em cho thỏa những nỗi lòng nhung nhớ.
Nhưng rồi, xen kẽ trong những cuộc nói chuyện đó cũng là những nhu cầu vật chất ở cấp độ cao hơn xưa được em khéo léo đưa vào cuộc nói chuyện.... Mình cũng tinh ý nên nhận thức được những gì em muốn! Cũng có lúc vui thì oke chiều em được. Nhưng cũng có lúc em thẳng thắng nói ra nhu cầu đẳng cấp và điều em mong ước.... Mình đành tặc lưỡi lặng im vì thật sự cũng ko đáp ứng được em. Đành ngậm ngùi nghĩ về những kỷ niệm đẹp về những dở dang về những lời hứa chưa trọn. Có lẽ sau tất cả lỗi do em đã ko gặp đúng người! Lỗi chỉ là mình ko đủ tài để lo cho người con gái trong Tim!
Nhật ký một ngày tâm trạng!