Chính Thức
Xin chào cậu người đang đọc bài viết này!
- Có phải duyên số tớ lận đận hay duyên tình chưa đến?
- Tvà E quen nhau khi 2 đứa học cùng nhau trong trường nội trú dành cho trường chuyên
- Lúc đó E là cô gái cao ráo xinh xắn hoà đồng và rất hoạt bát T là kẻ lạnh nhạt, vô cảm (bởi vì T luôn có nổi sợ dèm pha khi ở cạnh người khác) nhưng cũng khá xinh trai (tomboy)
- Hàng ngày E luôn quan tâm đến tôi mặc T chẳng màng đến cũng do phần E có quá nhiều bạn nam theo đuổi. Rồi sau 2 tháng E tỏ tình với T, E nói E thích T từ rất lâu nhưng T vẫn thờ ơ với E.
- T cũng rất thích E nhưng nỗi sợ nó cứ nằm trong T nên T chưa bao giờ bọc lộ ra thôi. T đồng ý làm người yêu của E
- Từhôm T và E quen nhau k ít nhiều người lời ra tiếng vào xem chuyện tình cảm đó là điều không nên và luôn tim cách chia đôi tình cảm của T và E.
- Sau cuối kì học kì E bệnh nặng và phải thôi học để trị bệnh, E phải bỏ thi và vào Sài Gòn để trị bệnh còn T vẫn cố gắng học để tiếp tục thi .Tuy 2 bọn tớ cách xa nhau nhớ nhau đến phát điên nhưng 2 bọn tớ vẫn nhủ với nhau phải thật cố gắng.
- Cuối cùng cũng thi xong T đậu và tốt nghiệp xong T chạy vào Sài Gòn để tìm E
-Lần đầu gặp lại bọn tớ rất mừng và cùng nhau lập nghiệp cùng nhau xây dựng tổ ấm này.
- T thì làm trong trong bar của một Ks lớn còn E là nhân viên nhà hàng khá nổi tiếng
- Sống Sg chưa bao lâu thì lời ra tiếng vào và công việc của T cũng không được tốt vì tôi chỉ là một tomboy thôi cho nên thời gian sau T quyết định Chuyển Giới.cũng một phần T muốn thay đổi bản thân trở nên khỏe mạnh để được bảo vệ E để E không bị ai nói và điều đấy sẽ thuận lợi cho công việc của T.
- Tôi trải qua khoảng thời gian khá đau đớn và kinh khủng.
- Vào đầu tháng 6 T bị tác dụng phụ của thuốc (kháng) T nhập viện trong tình trạng nguy kịch và phải làm phẫu thuật.
- Một thời gian sau vào gần cuối năm tháng 7 E tái phát bệnh mà lần này E bị rất nặng và T kinh ngạc hơn khi nghe tin E bị nan y thời kì cuối một cú sốc khá lớn T chuyển E hết bệnh viện này sang bệnh viện khác.
- Lúc đấy công việc thì rất bận vừa chăm E trong viện vừa đi làm dường như T chẳng còn sức lực gì cả.Nhưng T vẫn cố gắng hết sức và luôn cầu mong tia hy vọng.Lúc chuyển viện cho E qua bệnh viện nhiệt đới hôm đó E đã tỉnh lại quay sang nhìn T, T mừng rỡ và ánh mắt ấy của E đã ám ảnh T đến bây giờ .
- Bác sĩ không cho T đứng lâu ở đó T ra ngoài.T khá mệt có gọi cho bạn qua nói chuyện một tý rồi T về phòng nghỉ ngơi.
10h đêm hôm đấy bác sĩ gọi bảo T vào.
Trời ơi thật kinh khủng chuyện gì đang xảy ra trước mắt T, T nhìn E đang đau đớn và thở hỗn hển.
- Bác sĩ làm siêu hô hấp cho E mong sẽ cứu được E.
- Nhưng không...T như chết đứng ngoài cửa 2 hàng nước mắt T tuôn trào khi bác sĩ thông báo E đã đi.T thét gào trong cơn đau đớn T nắm chặt tay E " mình còn nhiều việc chưa làm mà E" có ai có thể hiểu được cảm giác đó không.. ôi thật kinh khủng ôi.. người T yêu đang đau đớn và ra đi trước mặt T.
T sợ đau đớn T sợ tổn thương T sợ bị bỏ rơi nên T vô cảm với mọi thứ và rồi E đã xuất hiện và biến mọi thứ tan biến và rồi duyên tình lại bị cắt ngang như vậy. T chẳng biết bao nhiêu từ để miêu tả được cơn đau đớn đó
T bỏ việc, T chẳng màng đến chuyện gì, hàng ngày cứ ngồi thẫn thờ. Đêm đến lại khóc một mình đến tận sáng , và rồi T quyết định bỏ về quê luôn.( Khoảng thời gian đó T bị ám ảnh cái cảnh ra đi của E và cũng bị sốc tâm lý?
- Sau khoảng thời gian kinh khủng đó T lại tiếp tục khép mình và chẳng muốn quen ai, - Không muốn quen ai nhưng lại sợ cảm giác cô đơn. Mặc dù có khá nhiều bạn nữ ngỏ ý quen T. Nhưng thôi T mệt T sợ lắm, - --Chẳng để tâm đến ai được, thật sự cũng chẳng có hứng thú gì nữa.
- Nhưng rồi có một cô gái trên diễn đàn này xuất hiện...
- Lúc đầu T cũng chẳng để tâm cũng chẳng gặp nhau lần nào.Nhung có phải cô ấy xuất hiện đúng lúc không hay vì lý do gì mà tim T lại hướng đến cô và hàng ngày chỉ vài cuộc gọi vài dòng tin nhắn cũng khiến tâm trạng T được lấy lại, và bắt đầu muốn bắt tay lại từ đầu.
- Cô ấy đưa ra rất nhiều hy vọng cho T và gieo rắc niềm tin vào T. Nhưng mặc khác có thể cô lừa dối T rất nhiều và T cũng thừa biết những gì cô đang làm nhưng cố im lặng mà thôi.
- T vẫn không hiểu nổi bản thân sao lại như vậy nữa.
- Và tia hy vọng mảnh liệt nghĩ về cô ấy và muốn được gặp cô ấy cho rõ ràng và cũng nghĩ là cô ấy sẽ là người giúp T lấy lại động lực nên hôm nọ T lên Sg và đến nơi cô ấy ở và chờ hàng giờ đồng hồ dưới nhà nhưng gọi mãi vẫn không được.T vừa định về cô ấy gọi cho T thế là một mạch T chạy đến vì nghĩ giá nào cũng phải gặp bằng được cô gái này...uh thì gặp rồi đấy và tất cả các câu trả lời đã rõ trước mặt..
- Khoảng thời gian sau cô ấy không muốn tiếp tục nữa T khá buồn , nhưng T cũng hiểu mà, T cũng hiểu thứ cô ấy cần là gì mà.buồn thì cũng buồn vậy thôi chứ biết làm gì bây giờ.Chỉ biết trách bản thân mình đã quá tin người khác. Nhưng cảm ơn cô ấy đã xuất hiện khiến cho T dù thêm 1 tia hy vọng tình yêu T chẳng còn nữa.Chẳng mong chẳng cầu gì chỉ mong bình yên là đủ... thật sự đã thấm mệt!!!
=> Tôi có một câu hỏi muốn hỏi bạn: nếu khi bạn có một người yêu là transguy or transgirl thì bạn có yêu họ thật lòng? có muốn bên họ bảo vệ họ và giúp họ vượt qua những kí ức đau buồn hay đến bên họ chỉ đơn giản muốn được thử cảm giác rồi lại bỏ rơi họ????
---Tôi muốn nói nếu đã không yêu xin đừng gây thương nhớ vì bạn chẳng biết việc đấy sẽ ảnh hưởng đến họ như thế nào đâu. Bạn cũng sẽ chẳng bao giờ biết được phía bên kia màn hình là họ ra sao cả.
Thanks vì đã đọc hết dòng tâm sự này của Tôi!!!
- Có phải duyên số tớ lận đận hay duyên tình chưa đến?
- Tvà E quen nhau khi 2 đứa học cùng nhau trong trường nội trú dành cho trường chuyên
- Lúc đó E là cô gái cao ráo xinh xắn hoà đồng và rất hoạt bát T là kẻ lạnh nhạt, vô cảm (bởi vì T luôn có nổi sợ dèm pha khi ở cạnh người khác) nhưng cũng khá xinh trai (tomboy)
- Hàng ngày E luôn quan tâm đến tôi mặc T chẳng màng đến cũng do phần E có quá nhiều bạn nam theo đuổi. Rồi sau 2 tháng E tỏ tình với T, E nói E thích T từ rất lâu nhưng T vẫn thờ ơ với E.
- T cũng rất thích E nhưng nỗi sợ nó cứ nằm trong T nên T chưa bao giờ bọc lộ ra thôi. T đồng ý làm người yêu của E
- Từhôm T và E quen nhau k ít nhiều người lời ra tiếng vào xem chuyện tình cảm đó là điều không nên và luôn tim cách chia đôi tình cảm của T và E.
- Sau cuối kì học kì E bệnh nặng và phải thôi học để trị bệnh, E phải bỏ thi và vào Sài Gòn để trị bệnh còn T vẫn cố gắng học để tiếp tục thi .Tuy 2 bọn tớ cách xa nhau nhớ nhau đến phát điên nhưng 2 bọn tớ vẫn nhủ với nhau phải thật cố gắng.
- Cuối cùng cũng thi xong T đậu và tốt nghiệp xong T chạy vào Sài Gòn để tìm E
-Lần đầu gặp lại bọn tớ rất mừng và cùng nhau lập nghiệp cùng nhau xây dựng tổ ấm này.
- T thì làm trong trong bar của một Ks lớn còn E là nhân viên nhà hàng khá nổi tiếng
- Sống Sg chưa bao lâu thì lời ra tiếng vào và công việc của T cũng không được tốt vì tôi chỉ là một tomboy thôi cho nên thời gian sau T quyết định Chuyển Giới.cũng một phần T muốn thay đổi bản thân trở nên khỏe mạnh để được bảo vệ E để E không bị ai nói và điều đấy sẽ thuận lợi cho công việc của T.
- Tôi trải qua khoảng thời gian khá đau đớn và kinh khủng.
- Vào đầu tháng 6 T bị tác dụng phụ của thuốc (kháng) T nhập viện trong tình trạng nguy kịch và phải làm phẫu thuật.
- Một thời gian sau vào gần cuối năm tháng 7 E tái phát bệnh mà lần này E bị rất nặng và T kinh ngạc hơn khi nghe tin E bị nan y thời kì cuối một cú sốc khá lớn T chuyển E hết bệnh viện này sang bệnh viện khác.
- Lúc đấy công việc thì rất bận vừa chăm E trong viện vừa đi làm dường như T chẳng còn sức lực gì cả.Nhưng T vẫn cố gắng hết sức và luôn cầu mong tia hy vọng.Lúc chuyển viện cho E qua bệnh viện nhiệt đới hôm đó E đã tỉnh lại quay sang nhìn T, T mừng rỡ và ánh mắt ấy của E đã ám ảnh T đến bây giờ .
- Bác sĩ không cho T đứng lâu ở đó T ra ngoài.T khá mệt có gọi cho bạn qua nói chuyện một tý rồi T về phòng nghỉ ngơi.
10h đêm hôm đấy bác sĩ gọi bảo T vào.
Trời ơi thật kinh khủng chuyện gì đang xảy ra trước mắt T, T nhìn E đang đau đớn và thở hỗn hển.
- Bác sĩ làm siêu hô hấp cho E mong sẽ cứu được E.
- Nhưng không...T như chết đứng ngoài cửa 2 hàng nước mắt T tuôn trào khi bác sĩ thông báo E đã đi.T thét gào trong cơn đau đớn T nắm chặt tay E " mình còn nhiều việc chưa làm mà E" có ai có thể hiểu được cảm giác đó không.. ôi thật kinh khủng ôi.. người T yêu đang đau đớn và ra đi trước mặt T.
T sợ đau đớn T sợ tổn thương T sợ bị bỏ rơi nên T vô cảm với mọi thứ và rồi E đã xuất hiện và biến mọi thứ tan biến và rồi duyên tình lại bị cắt ngang như vậy. T chẳng biết bao nhiêu từ để miêu tả được cơn đau đớn đó
T bỏ việc, T chẳng màng đến chuyện gì, hàng ngày cứ ngồi thẫn thờ. Đêm đến lại khóc một mình đến tận sáng , và rồi T quyết định bỏ về quê luôn.( Khoảng thời gian đó T bị ám ảnh cái cảnh ra đi của E và cũng bị sốc tâm lý?
- Sau khoảng thời gian kinh khủng đó T lại tiếp tục khép mình và chẳng muốn quen ai, - Không muốn quen ai nhưng lại sợ cảm giác cô đơn. Mặc dù có khá nhiều bạn nữ ngỏ ý quen T. Nhưng thôi T mệt T sợ lắm, - --Chẳng để tâm đến ai được, thật sự cũng chẳng có hứng thú gì nữa.
- Nhưng rồi có một cô gái trên diễn đàn này xuất hiện...
- Lúc đầu T cũng chẳng để tâm cũng chẳng gặp nhau lần nào.Nhung có phải cô ấy xuất hiện đúng lúc không hay vì lý do gì mà tim T lại hướng đến cô và hàng ngày chỉ vài cuộc gọi vài dòng tin nhắn cũng khiến tâm trạng T được lấy lại, và bắt đầu muốn bắt tay lại từ đầu.
- Cô ấy đưa ra rất nhiều hy vọng cho T và gieo rắc niềm tin vào T. Nhưng mặc khác có thể cô lừa dối T rất nhiều và T cũng thừa biết những gì cô đang làm nhưng cố im lặng mà thôi.
- T vẫn không hiểu nổi bản thân sao lại như vậy nữa.
- Và tia hy vọng mảnh liệt nghĩ về cô ấy và muốn được gặp cô ấy cho rõ ràng và cũng nghĩ là cô ấy sẽ là người giúp T lấy lại động lực nên hôm nọ T lên Sg và đến nơi cô ấy ở và chờ hàng giờ đồng hồ dưới nhà nhưng gọi mãi vẫn không được.T vừa định về cô ấy gọi cho T thế là một mạch T chạy đến vì nghĩ giá nào cũng phải gặp bằng được cô gái này...uh thì gặp rồi đấy và tất cả các câu trả lời đã rõ trước mặt..
- Khoảng thời gian sau cô ấy không muốn tiếp tục nữa T khá buồn , nhưng T cũng hiểu mà, T cũng hiểu thứ cô ấy cần là gì mà.buồn thì cũng buồn vậy thôi chứ biết làm gì bây giờ.Chỉ biết trách bản thân mình đã quá tin người khác. Nhưng cảm ơn cô ấy đã xuất hiện khiến cho T dù thêm 1 tia hy vọng tình yêu T chẳng còn nữa.Chẳng mong chẳng cầu gì chỉ mong bình yên là đủ... thật sự đã thấm mệt!!!
=> Tôi có một câu hỏi muốn hỏi bạn: nếu khi bạn có một người yêu là transguy or transgirl thì bạn có yêu họ thật lòng? có muốn bên họ bảo vệ họ và giúp họ vượt qua những kí ức đau buồn hay đến bên họ chỉ đơn giản muốn được thử cảm giác rồi lại bỏ rơi họ????
---Tôi muốn nói nếu đã không yêu xin đừng gây thương nhớ vì bạn chẳng biết việc đấy sẽ ảnh hưởng đến họ như thế nào đâu. Bạn cũng sẽ chẳng bao giờ biết được phía bên kia màn hình là họ ra sao cả.
Thanks vì đã đọc hết dòng tâm sự này của Tôi!!!
Sửa lần cuối: